Mặc dù Lâm Thụy Cảnh công Phạm Vân Huyên rất nhiều lần, nhưng mấy lần đó chỉ là trí nhớ của cô, cô chân chính vẫn chưa hề công qua. Cô và Phạm Vân Huyên lăn giường không biết bao nhiêu lần, cũng dùng qua vô số tư thế, đối với thân thể Phạm Vân Huyên cô không chút nào xa lạ, dù những trí nhớ kia không thuộc về cô, nhưng cũng không trở ngại khi cô sử dụng trí nhớ đó."Đừng có gấp, từ từ nào." Lời Lâm Thụy Cảnh nói đối với Phạm Vân Huyên là một loại hành hạ, thân thể Phạm Vân Huyên vội vàng cần được thỏa mãn, làm sao chịu được từ từ. Trong lòng Phạm Vân Huyên bất mãn, nhưng là nàng bất mãn Lâm Thụy Cảnh chỉ hôn mình rồi rời đi.Đầu lưỡi Lâm Thụy Cảnh dò vào trong miệng Phạm Vân Huyên, mỗi lần đều làm Phạm Vân Huyên bị động tiếp nhận, hôn nhau triền miên, lần đầu tiên chủ động hôn Phạm Vân Huyên, cảm giác rất mới lạ, mềm nhũn ngọt ngào làm cho Lâm Thụy Cảnh có cảm giác rất tốt, dần dần làm sâu hơn nụ hôn này.Thậm chí Phạm Vân Huyên không kìm hãm được ôm lấy cổ Lâm Thụy Cảnh, hai người hôn khó bỏ khó phân, cơ hồ muốn hít thở không thông mới lưu luyến tách ra. Lâm Thụy Cảnh cũng không thỏa mãn nhiêu đó, môi của cô dọc theo môi Phạm Vân Huyên từ từ đi xuống, đến cái cằm mềm nhọn, cái cổ trắng nõn, xương quai xanh tinh xảo, đến trước ngực. Lâm Thụy Cảnh biết dáng người Phạm Vân Huyên rất hấp dẫn, ngực còn lớn hơn cô một chút, bầu ngực mềm mại no tròn làm Lâm Thụy Cảnh không kiềm chế được đưa tay xoa lấy, không có chút kỷ xảo, thậm chí là xoa có chút thô lỗ, bầu ngực đầy đặn của Phạm Vân Huyên bị ngón tay dài của Lâm Thụy Cảnh nắn bóp đến có chút biến hình."Uhm..." Phạm Vân Huyên thấy Lâm Thụy Cảnh không chút ôn nhu đối đãi ngực mình, có chút đau, nhưng nhiều hơn đau lại là cảm giác tê dại, nên không khắc chế được mà rên rỉ thành tiếng, ngay cả chính bản thân nàng cũng không biết là rên vì đau đớn hay vì thư thái. Nàng nghĩ tay Lâm Thụy Cảnh có đối xử với cơ thể mình như thế nào, nàng cũng cam chịu.Lâm Thụy Cảnh thấy rõ đỉnh hoa mềm mại trước ngực Phạm Vân Huyên trở nên cứng rắn, cô nhẹ nhàng nắn bóp đỉnh hoa, không kìm hãm được mà ngậm vào đỉnh hoa bên kia. Cô phát hiện mình làm chuyện này với Phạm Vân Huyên hình như là không hề bài xích, nghe âm thanh của Phạm Vân Huyên quyến rũ câu hồn, cảm giác còn đặc biệt hưng phấn, làm cho cô có cảm giác muốn làm chuyện gì đó biến thái với Phạm Vân Huyên, muốn cho Phạm Vân Huyên thêm phóng đãng một chút."Uhm...a..." Phạm Vân Huyên thấy Lâm Thụy Cảnh chôn đầu trước ngực mình, ngậm đỉnh hoa của mình, người bình thường bày ra tư thế cao cao tại thượng lại làm chuyện thân mật như thế với mình, làm chân tâm Phạm Vân Huyên càng xông ra nhiều mật dịch, màn này để Phạm Vân Huyên đặc biệt có cảm giác, nàng có cảm giác một cỗ nhiệt lưu từ bụng hướng tới chân tâm, nàng biết giữa chân mình nhất định đã ướt đẫm, nhất định sẽ ướt đến giường Lâm Thụy Cảnh.Lâm Thụy Cảnh dùng sức hút đầu ngực Phạm Vân Huyên, sau đó kéo ra ngoài, cô có cảm giác đỉnh hoa của Phạm Vân Huyên càng ngày càng cứng, thậm chí còn lớn hơn vừa nãy một chút, bầu ngực trắng nõn cũng đỏ ửng lên, không biết vì bị Lâm Thụy Cảnh giày xéo, hay bị nhiễm dục tình.Lâm Thụy Cảnh dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn đỉnh hoa, thỉnh thoảng không cẩn thận còn dùng hơi quá sức."A... đau.... Nhẹ một chút..." Tay Phạm Vân Huyên ôm lấy đầu Lâm Thụy Cảnh, nhẹ giọng khẩn cầu.Lâm Thụy Cảnh đổi cắn thành liếm, liếm đỉnh hoa đã cực kỳ nhạy cảm, thân thể Phạm Vân Huyên vừa như thoải mái, vừa như khó chịu, nàng biết mình thực sự là đang bất mãn, thân thể càng thêm đói khát.Lâm Thụy Cảnh đang trêu đùa hai bầu ngực của Phạm Vân Huyên, liếc mắt nhìn nửa thân dưới của nàng, cặp đùi thon dài kia quá quyến rũ, tay Lâm Thụy Cảnh trượt vào giữa hai chân Phạm Vân Huyên, quả nhiên là lầy lội, thậm chí còn ướt hơn mình."Thân thể quá dâm đãng, đã ướt đẫm." Lâm Thụy Cảnh đưa tay ướt át của mình trước mắt Phạm Vân Huyên, sau đó hơi nhếch miệng cười nhạo nói.Phạm Vân Huyên lại rất thản nhiên, Lâm Thụy Cảnh nói như kiểu cô không chảy nước, bàn về chuyện nhạy cảm, Phạm Vân Huyên cảm thấy thân thể Lâm Thụy Cảnh nhạy cảm hơn nàng gấp mấy lần. Sở dĩ hôm nay mình nhạy cảm với lại ra nhiều nước như vậy, là vì mình khát vọng Lâm Thụy Cảnh. Dáng vẻ của Lâm Thụy Cảnh như thế là vì mình đã cho cô ăn no rồi, nếu đang đói khát, lát nữa đổi vai thử xem, nàng không tin là Lâm Thụy Cảnh không ướt hơn mình."Em tám lạng chị nửa cân." Ngón tay Phạm Vân Huyên cũng trượt xuống dưới chân tâm Lâm Thụy Cảnh. Đúng là Lâm Thụy Cảnh không có tư cách nói mình, Phạm Vân Huyên đưa ngón tay dính đầy mật dịch nhẹ nhàng liếm một cái.Lâm Thụy Cảnh nhìn thấy động tác dâm mỹ của Phạm Vân Huyên, cộng thêm bí mật của mình bị phơi bày, mặt lại đỏ lên, quả nhiên là cô mặt dày không lại Phạm Vân Huyên. Lâm Thụy Cảnh dứt khoát không nói nữa, cô nhẹ nhàng tách đùi Phạm Vân Huyên ra, để đùi nàng mở thật rộng, sau đó gấp gối của Phạm Vân Huyên lên, để bộ vị mẫn cảm nhất của nàng bại lộ dưới tầm mắt mình.Lâm Thụy Cảnh nhìn cánh hoa ướt át bên trong, mật dịch chảy dọc theo khe hở non mềm xuống, thậm chí cô còn có thể thấy thân thể Phạm Vân Huyên dưới cái nhìn chăm chú của mình càng chảy ra nhiều mật dịch hơn, cô biết Phạm Vân Huyên bị mình nhìn như vậy, nhất định là hưng phấn hơn.Bộ vị tư mật nhất của Phạm Vân Huyên bị Lâm Thụy Cảnh