Lâm Thụy Cảnh ra khỏi ngôi đền xong, phát hiện ngôi đền kỳ lạ này đột nhiên biến mất, giống như những chuyện vừa rồi đều là ảo giác, nhưng mà rõ ràng đây đều là thật, thời gian còn lại của nàng không nhiều, nhất định trước khi rời đi, nàng phải an bài xong mọi chuyện.Phạm Vân Huyên có cảm giác lần này Lâm Thụy Cảnh đến xem quay phim, tâm tình thực sự rất nặng nề."Trong lòng có chuyện, rất khó giải quyết sao?" Phạm Vân Huyên ân cần hỏi han."Không có gì", Lâm Thụy Cảnh nhàn nhạt nói, nàng nhìn Phạm Vân Huyên, đây là một bản thân của mình, nàng đối với bản thân mình thực sự không bỏ được, điều lâm thụy cảnh sợ nhất là, nếu mình rời đi, nguyên chủ thực sự sẽ không thay mình yêu nàng, đến lúc đó, Phạm Vân Huyên sợ là khó có thể chịu đựng được. Nếu biết trước mình sẽ rời đi, mình không nên đáp lại tình cảm của nàng mới đúng, nhưng mặt khác, bản thân lại suy nghĩ, có tình yêu tất nhiên sẽ tốt hơn không có tình yêu một chút.Phạm Vân Huyên suy nghĩ một chút, chuyện tình có thể để cho Lâm Thụy Cảnh phiền não, nhất định không có cách giải quyết, nàng có nói với mình cũng không ích lợi gì. Đối với sự vô dụng của mình, Phạm Vân Huyên lại cảm thấy khổ sở."Em hy vọng có thể giúp được chị bớt buồn một chút", Phạm Vân Huyên ôm lấy Lâm Thụy Cảnh lên tiếng."Nếu em mạnh khỏe, đối với tôi mà nói, chính là tốt nhất", Lâm Thụy Cảnh sờ mái tóc dài của Phạm Vân Huyên ôn nhu nói."Ở cạnh chị, làm sao em không tốt được đây?" Phạm Vân Huyên cười nói, nàng cảm thấy Lâm Thụy Cảnh nhất định sẽ bảo vệ nàng thực tốt, để cho mình cách xa đau khổ.Lâm Thụy Cảnh nghe vậy, trong lòng cứng lại."Nếu như có một ngày, tôi không có ở đây thì sao?" Lâm Thụy Cảnh thử dò xét hỏi."Chị sẽ không cần em nữa sao?" Phạm Vân Huyên ngẩng đầu nhìn lên ánh mắt thâm thúy của Lâm Thụy Cảnh, có chút bất an hỏi."Tôi chắc chắc sẽ không không cần em, nhưng tôi lại sợ bởi vì nguyên nhân gì đó, không thể không rời khỏi em, đến lúc đó em sẽ làm sao?" Lâm Thụy Cảnh vẫn cảm thấy nên nói cho Phạm Vân Huyên nghe sớm một chút.Phạm Vân Huyên vừa nghe, trong lòng lại càng không an, nàng đang suy nghĩ có phải cha mẹ Lâm Thụy Cảnh đã phát hiện sự tồn tại của nàng hay không, có phải cha mẹ chị ấy không đồng ý, suy nghĩ một chút cũng có thể, cha mẹ chị ấy làm sao có thể đồng ý được, nghĩ đến đây, lòng của Phạm Vân Huyên chìm vào đáy cốc."Đến lúc đó, cho dù chị có lựa chọn cái gì, em cũng sẽ không trách chị." Phạm Vân Huyên cảm giác lúc mình nói ra câu này, lòng của nàng đau đớn, nàng biết mình sẽ không dễ dàng như lời mình nói được.Lâm Thụy Cảnh nhìn tâm tình Phạm Vân Huyên xuống rất thấp, kiềm chế an ủi Phạm Vân Huyên."Em hứa với tôi, nếu có ngày tôi rời đi, em nhất định phải để bản thân mình thật tốt, có được không?" Giọng nói của Lâm Thụy Cảnh vô cùng ôn nhu.Phạm Vân Huyên gật đầu, nhưng nước mắt lại không khống chế được chảy xuống, nàng có cảm giác mình giống như đang bị kêu án tử hình."Em đừng khóc, em khóc, trong lòng tôi sẽ rất khổ sở." Vừa nói, nước mắt Lâm Thụy Cảnh cũng rơi xuống, nếu như có thể, nàng hy vọng mình có thể bảo vệ bên cạnh em ấy, miễn để em ấy lo, miễn em ấy khổ.Phạm Vân Huyên thấy nước mắt Lâm Thụy Cảnh, trong lòng càng thêm tuyệt vọng, nàng hiểu rõ, nếu không phải đến tuyệt cảnh, Lâm Thụy Cảnh tuyệt đối sẽ không khóc. Nước mắt của Lâm Thụy Cảnh làm nàng cực kỳ đau lòng. Cả đời này, nàng có thể ở cùng với Lâm Thụy Cảnh, nàng không cầu gì hơn nữa."Em hứa với chị, cho dù chị không có ở đây, em cũng sẽ thật tốt", Phạm Vân Huyên nín khóc, tươi cười cam kết với Lâm Thụy Cảnh. Nàng đưa tay lau đi nước mắt của Lâm Thụy Cảnh, nàng không muốn thấy Lâm Thụy Cảnh khóc, một người kiêu ngạo xinh đẹp như vậy, thật sự không nên khóc, nàng và mình không giống nhau, người cao cao tại thượng như nàng, không nên vì mình mà ảm đạm, nàng cũng hy vọng Lâm Thụy Cảnh có thể tốt đẹp.Lâm Thụy Cảnh nhìn Phạm Vân Huyên cố ra vẻ kiên cường, đau lòng ôm chặt Phạm Vân Huyên hơn nữa. Mặc dù Phạm Vân Huyên bị Lâm Thụy Cảnh ôm có chút đau, nhưng Phạm Vân Huyên biết, có thể ôm nhau như vậy, sẽ không còn nhiều lắm.Bộ phim của Phạm Vân Huyên diễn xong rất nhanh, bắt đầu tuyên truyền khắp nơi. Phạm Vân Huyên giống như bận rộn mà quên mất đau thương trong lòng, nhưng Phạm Vân Huyên biết rõ, nổi đau trong lòng nàng, vẫn chưa hề biến mất. Ba tháng còn lại gặp nhau cũng không nhiều, chỉ cần có thời gian gặp nhau, nàng và Lâm Thụy Cảnh liều chết triền miên, đến khi kiệt sức mới ngừng, chỉ có giờ phút ấy, nàng mới biết Lâm Thụy Cảnh còn thuộc về mình. Nàng cảm giác được Lâm Thụy Cảnh càng ngày càng rầu rĩ, điều này làm cho Phạm Vân Huyên hiểu rõ, thời gian ly biệt càng ngày càng gần, trong lòng Phạm Vân Huyên cũng càng khó chịu.Dưới sự cố gắng của Lâm Thụy Cảnh, bộ phim cũng nhanh chóng đưa lên trình chiếu lên màn ảnh, tỷ xuất xem đài rất cao. Vai chính Phạm Vân Huyên trong một đêm thành danh, chỉ một thời gian ngắn ngủi, tên Phạm Vân Huyên xuất hiện khắp