Một tháng sau, hôn lễ của Cố Viễn Thần và Thời Nhiễm được lựa chọn địa điểm ở nhà hàng lớn nhất Ireland, tất cả đều được một tay Cố Viễn Thần chuẩn bị từ thiệp mời cho đến việc đón khách từ Hồ Thanh đến.
Nhẫn cưới của hai người được đính mỗi chiếc 50 viên kim cương lớn nhỏ, váy cưới của Thời Nhiễm được thiết kế riêng với số lượng kim cương gần như là khắp thân trên với số lượng hơn 500 viên, chiếc váy cưới tay phồng, vừa kính đáo, vừa sang trọng, miếng vải voan trên đầu cũng được đính đá quý do chính tay Cố Viễn Thần lựa chọn vô cùng lấp lánh.
Hôn lễ diễn ra với cách bày trí bằng hoa tulip hồng và trắng, khách mời đều là những người quen, và thân thích được đón với chuyên cơ riêng, và được đưa đón vô cùng thuận tiện.
Tất cả những món đồ cho dù là nhỏ nhất ở trên người cô đều là một tay anh chọn, anh không thích cô mặc váy cúp ngực vì sợ sẽ không nhịn nổi.
Lục Bách Hiên, Bạc Lăng, Bạc Tử Lan, Dương Lạc, Lạc Tử còn có Tư Thành những người có quen biết đều được mới đến tham dự hôn lễ ở Ireland.
Anh đứng phía trên sân khấu cùng người dẫn chương trình, dáng vẻ nghiêm túc điển trai, cùng với bộ đồ vest cưới màu trắng được thiết kế riêng do chính tay Thời Nhiễm may cho anh khiến anh càng trở nên toả sáng ở trong mắt người ngoài.
Ánh mắt luôn dõi về phía cửa chính chờ đợi cô dâu nhà mình bước đến, anh có chút hồi hộp tim đập vô cũng mạnh, suýt chút đã hít thở không thông, anh khẽ nhéo vào tay mình một cái, đây không phải là giấc mơ, đây là sự thật, anh đã có thể đón Tiểu Thời Nhiễm của anh về nhà rồi.
Mẹ anh và ba anh ngồi bên dưới dõi theo anh, cho dù anh không nói gì, nhưng cũng đã chiều theo ý của Thời Nhiễm bỏ qua cho bà ấy, nhưng nói đến tha thứ hình như Cố Viễn Thần vẫn không nhìn lấy bà một lần.
Cho dù có sự xuất hiện của ba mẹ anh thì ba mẹ cô cũng vô cùng bình thản không nói cũng không khó chịu, chuyện qua lâu rồi thứ bây giờ họ muốn chính là Thời Nhiễm có thể một đời hạnh phúc.
Thời Nhiễm từ phía cửa lớn bước vào, trên tay cằm hoa cưới, phía sau là ánh sáng của mặt trời, Cố Viễn Thần xúc động đến mức đứng muốn không vững anh nhìn cô chăm chú không rời mắt.
Ánh sáng của thế giới, và ánh sáng của riêng anh đang tiến đến bên cạnh anh, trên môi của Thời Nhiễm là nụ cười, anh không nhịn nổi nữa liền nhanh chân đi xuống chỗ của cô, giúp cô nâng tà váy dài lên rồi đi ở phía sau lưng cô.
Hành động dịu dàng khiến mọi người cảm thán, vì họ chưa bao giờ thấy dáng vẽ này của anh, cho nên liền mắt chữ A mồm chữ O, nhìn anh và cô họ cũng cảm thấy hạnh phúc lây.
Cùng cô di chuyển đến sân khấu, bắt đầu buổi lễ.
Người dẫn chương trình bắt đầu cầm micro nhìn Thời Nhiễm “ Thời Nhiễm, cô có đồng ý lấy anh Cố Viễn Thần làm chồng, một đời yêu thương, lo lắng, chung thủy với một mình chồng, cùng nhau đi hết quảng đời còn lại đến khi răng lông đầu bạc, cái chết cũng không thể chia cách hay không? ”.
Cô đưa mắt hạnh phúc nhìn anh, môi mấp mấy “ Tôi đồng ý ”.
Người dẫn chương trình lại tiếp tục quay sang nhìn anh đọc “ Cố Viễn Thần, anh có đồng ý lấy cô Thời Nhiễm làm vợ, một đời yêu thương, lo lắng, chung thủy với một mình vợ mình, cùng nhau đi hết quảng đời còn lại đến khi răng lông đầu bạc, bên cạnh chăm sóc cho cô ấy, đến cái chết cũng không thể chia cách cả hai hay không? ”.
Anh trong lòng ngập tràn cảm giác hạnh phúc “ Tôi đồng ý ”.
Mộ người đều vỗ tay chúc mừng, Cố Viễn Thần đeo nhẫn lên ngón tay áp út của cô còn hôn lên từng đốt ngón tay của cô, Thời Nhiễm cũng đeo nhẫn cho anh.
Cô nhón chân, anh khẽ cúi mắt trao cho nhau nụ hôn, dịu dàng ngập tràn sự hạnh phúc.
Những người không biết có thể nói Thời Nhiễm thật may mắn mới có thể lấy được anh, nhưng họ làm sao biết được cô đã cố gắng rất nhiều, cố gắng đến mức đã xém chút không còn mạng mới thể cùng anh đứng ở đây, cùng anh đi hết quảng đời còn lại.
Cố Viễn Thần bao nhiêu năm không gần nữ giới, một lòng chờ đợi Thời Nhiễm, anh xứng đáng hạnh phúc hơn bất kỳ ai, vì anh cho rằng bản thân không xứng, cố gắng để bản thân tốt lớn đến mức quên đi bản thân mình.
Rời khỏi môi cô anh thỏ thẻ “ Thiếu Phu Nhân, quảng đời còn lại trông cậy vào em ”.
Thời Nhiễm cũng mỉm cười hôn lên môi anh “ Ông xã, quảng đời còn lại xin được chỉ giáo ”.
Hai người họ chính là phát cơm tró đến mức khiến khách đến dự đỏ hết cả mặt vì ngại ngùng.
Đến lúc Thời Nhiễm tung hoa đã bat đến chỗ của Lạc Tử đang đứng thông thả khoonh chút mảy may, Lục Bách Hiên