_ Tiêu Nhã kỳ nói chuyện với 1 người đàn ông vô gia cư xong thì leo lên xe đạp để Bạch Thiên Tuyệt chở về.
Gió chiều nhẹ thổi kết hợp với nắng chiều vàng nhạt.
1 nam cực soái chở 1 nữ cực ngầu trên 1 chiếc xe đạp lại.
Chỉ cần 2 người đi đến đâu thì đều là trung tâm của mọi người.
_ Tiêu Nhã kỳ mua rất nhiều đồ làm chiếc xe đạp đã nặng nay càng thêm cồng kềnh.
Bạch Thiên Tuyệt đã rất lâu không đi xe đạp rồi.
2 chân rung lại càng rung.
Đã vậy còn chở thêm Tiêu Nhã kỳ nữa.
Cũng chẳng sướng hơn ở nhà dọn dẹp nhà bao nhiêu.
Cứ nhìn Bạch Thiên Tuyệt là biết, trên trán hột mô hôi nào cũng to bằng hạt đậu hết.
_ " Bạch Thiên Tuyệt.
Cậu chạy xe cái kiểu gì mà lảng qua lảng lại dữ vậy.
Cẩn thận a.
Đâm vào xe người khác thì tôi với cậu chết chắc ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói.
_" Giáo sư Tiêu.
Cô có giỏi thì chở tôi đi thì biết ".
Bạch Thiên Tuyệt nghiến răng nói.
Nảy giờ chở Tiêu Nhã kỳ chạy tới đông mua 1 thứ, rồi chạy tây mua 1 thứ.
Cái thành phố này anh chạy hết mấy vòng rồi đó.
Anh có cảm giác là cô đang chơi anh.
Không lẽ anh làm cái gì đắc tội với cô chỗ nào rồi hay sao.
Anh nhớ đâu có đâu ta.
_" Bạch Thiên Tuyệt.
Cậu chạy chậm qua cà phê tan đá hết rồi.
Chúng ta chạy lại đó 1 vòng mua lại nữa được không ".
Tiêu Nhã kỳ ngồi ở sau xe cười không ra tiếng nói.
_" Tiêu Nhã kỳ chúng ta đi vòng thứ ba rồi đó.....!tan đá không sao 4 tên kia thích uống cà phê tan đá lắm ".
Bạch Thiên Tuyệt thở dốc hồng hộc nói.
Cái tiệm cô nói muốn uống ở cách đây 3 km.
Anh chạy 3 vòng rồi còn chạy nữa Tiêu Nhã kỳ tính lấy mạng anh sao.
Chưa kệ đến bộ phận nam giới cà vào yên xe làm anh đau rát nhưng không dám nói.
Chỉ biết cắn răng chịu đựng.
_" Cậu luyện tập thể thao nhiều 1 chút con trai mới lớn vậy.
Vai 5 thước rộng, thân 10 thước cao.
Mới đi vài vòng đã thở như heo nái rồi.
Tôi thật lo cho tương lai vợ của cậu nha.....!".
Tiêu Nhã kỳ không có gì làm ngồi sau chọc ghẹo anh chơi.
_" Giáo sư Tiêu, Tiêu Nhã kỳ à.....!cô cho tôi xin đi.
Tôi chở cô đi 1 vòng thành phố tính đi tính lại cũng hơn 10 cây số rồi.
Nhiêu đó đủ 1 đêm cho cô ta đi 2 hàng, 2, 3 ngày không xuống giường được rồi.
Còn chê cái gì nữa.
Mà cô không phải vợ tôi thì đừng quan tâm tôi đêm làm được mấy lần ".
Đụng chạm đến tự ái đàn ông.
Bạch Thiên Tuyệt có mệt chết cũng nhe răng cãi lại.
_" Hahaha.
Tôi là bác sĩ chuyên nam khoa.
Không quan tâm mấy chuyện đó tôi hít gió đông mà sống à......!phải có người giống cậu thì phòng khám của tôi mới duy trì hoạt động được a.
Tôi mà thèm quan tâm đêm cậu được lần.
Cái tôi quan tâm là khách hàng được không.
Chén cơm manh áo của tôi đó.....!".
Tiêu Nhã kỳ cười nói.
_ " Giáo sư Tiêu.
Hay cô khỏi làm nghề đó đi.
Tôi đưa cô tiền sài thế nào ".
Bạch Thiên Tuyệt nói.
Thật lòng thì anh chỉ cần nghĩ tới cô khám nam khoa cho người con trai khác.
Anh chỉ hận không thể cắt bỏ hết của mấy cái tên đến phòng khám của cô.
Nhiều khi anh cũng bị suy nghĩ của anh dọa sợ.
Chẳng hiểu tại sao anh lại có cái suy nghĩ đó.
Nhưng anh chỉ biết mình không vui thôi.
Rất không vui.
_" Cậu đưa tôi tiền sài.......!Cậu nghĩ mình là cái gì của tôi.
Người yêu của tôi hay là chồng tôi.
Tiêu Nhã kỳ tôi tay chân lành mạnh.
Tiền với tôi không thiếu.
Cần cậu bao nuôi sao.....!nói cậu biết muốn bao nuôi tôi thì chỉ có 2 loại.
1 là gia đình tôi.
2 là chồng sau này của tôi.
Ngoài ra thì miễn bàn đi ".
Tiêu Nhã kỳ bĩu môi nói.
Dám xem cô là loại phụ nữ chuyên đi đào mỏ.
Bạch Thiên Tuyệt có quá xem thường cô không.
_ Bạch Thiên Tuyệt nghe vậy thì im lặng.
Cái cô vừa gởi ý cho anh.
Cái ý tưởng này cũng không tồi a.....!Chỉ cần làm người yêu hay làm chồng của cô thì cô sẽ không mở phòng khám nữa đúng không.
Vậy cũng không khó lắm.
Anh mới không tin mình làm không được.
_ Tiêu Nhã kỳ mà biết anh suy nghĩ lệch lạc, nghĩ sai ý của cô.
Thế nào cô cũng cho anh 1 trận.
Cô thề không có vẽ đường cho hưu chạy đâu nha.....
_ 2 người về đến nhà thì còn thấy 3 người còn dọn dẹp.
Vừa Bước vào cửa thì nghe tiếng của 3 người chửi cô.
" Tiêu Nhã kỳ.....!bà cô thúi tha.
Người thì xấu xí, da đen, tính nết thì như đàn ông.
Hung dữ như quỷ cái, cái đồ xấu xa nhà cô chỉ biết bắt nạt trai đẹp......!rồi có 1 ngày bọn tôi chơi chết cô.
Cứ chờ đó mà xem ".
Hàn Thần ngồi vo đống quần áo khóc không ra nước mắt.
Triệu Tử Long cũng chẳng khá hơn.
Lý Minh Triết cũng vậy.
3 người, người 1 câu chửi Tiêu Nhã kỳ muốn banh xác.
Bạch Thiên Tuyệt đi vào nghe vậy nhìn sang Tiêu Nhã kỳ cái mặt càng đen thì thầm than không ổn.
_" Có giỏi thì nói lại 1 lần nữa xem ".
Tiêu Nhã kỳ nói.
3 người quay lại thấy Tiêu Nhã kỳ thì giật mình.
_" Giáo sư Tiêu.
Cô về rồi sao ".
Triệu Tử Long cười nói.
_" Tiêu Nhã kỳ.
Cô mang hết đồ ra giặt luôn phải không ".
Hàn Thần nhăn mặt nói.
_" Đừng có nói xấu sau lưng người khác.
Có giỏi chửi thẳng tôi nè....".
Tiêu Nhã kỳ nói.
Nheo mắt nguy hiểm nhìn Hàn Thần.
_" Hừ......!".
Hàn Thần tức giận chỉ hừ 1 câu.
Liếc mắt nhìn Tiêu Nhã kỳ 1 cái rồi thôi.
Ai kêu nhược điểm của anh bị cô nắm được chi.
_" Giáo sư Tiêu cô về rồi sao ".
Vương An nguyên mang 1 đống đồ ăn vào.
_" An nguyên cơm tối giao cho cậu ".
Mấy cậu dọn lại nhà đi.
Tử Long.
Cậu lâu nhà gì còn dơ quá vậy.
Cậu Lâu lại đi.
còn Hàn Thần.
Chiều rồi cậu không giặt nhanh lên.
tí nữa cơm chín rồi cậu còn chưa xong thì không có cơm tối cho cậu bây giờ.
Thay vì than vãng tay cậu làm nhanh lên đi.
Bạch Thiên Tuyệt cậu giúp An Nguyên làm cơm tối đi.
Tôi ra hồ bơi chợp mắt 1 chút.
không có chuyện gì đừng làm phiền tôi.
Giao mấy cậu hết đó.
Cố lên ha ".
Tiêu Nhã kỳ môi cười vô hại rồi cầm ly cam ép rồi cứ như vậy hiên ngang mà đi.
Lát nữa cô còn có quà cho mấy người a.....
_ 4 người Triệu Tử Long, Hàn Thần, Bạch Thiên Tuyệt, Lý Minh Triết đều nghiến răng nhìn Tiêu Nhã kỳ tắm nắng chiều.
Giờ 4 người đã hiểu cảm giác của Vương An nguyên lúc trước rồi.
Biết vậy không chơi ván bài kia thì giờ bọn họ đâu phải sống dưới áp bức của Tiêu Ác Ma như bây giờ.
_ 4 người còn không biết tại sao Tiêu Nhã kỳ lại trở nên như vậy đâu.
_ Khoảng 1 tiếng đồng hồ sau Triệu Tử Long đi ra kêu cô vào ăn cơm.
Thấy Tiêu Nhã kỳ nằm ngủ như ngủ say.
Máu muốn chỉnh người của anh lại nổi dậy.
Cầm lấy 2 cái nắp nồi để gần tai của Tiêu Nhã kỳ.
Khóe miệng anh nhẹ câu lên đắc ý.
Đang tính gõ thật