_ Tiêu Nhã kỳ nhìn thấy Triệu Tử Long đang đứng mà phóng sát khí khắp nơi làm cô nhíu mày.
Cô chỉ có hảo tâm bắt kiến giúp Bạch Thiên Tuyệt thôi chứ có làm cái gì đâu.
Tiêu Nhã kỳ quay mặt đi cũng không thèm giải thích.
Đứng dậy cô đi vào nhà.
Khi đi ngang qua Triệu Tử Long thì bị anh nắm tay của cô lại.
Giọng nói âm u vang lên.
_" Tiêu Nhã kỳ.....!cô là yêu tinh phương nào mà hết lần này đến lần khác dụ dỗ anh em của tôi.
Cô 10 phút không có hơi trai chịu không được phải không......!tránh xa anh em của tôi ra ".
Triệu Tử Long giọng nói vì giận mà nghe giọng nói của anh âm u như chó tru cọp gầm vậy.
Tay anh xiếc chắc lấy tay của cô.
Lực đạo của anh xuất ra vì giận nên làm Tiêu Nhã kỳ ăn đau nhíu mày.
_" Buông ra....!Tiêu Nhã kỳ tôi làm gì không cần phải giải thích với cậu.
Tôi đếm đến 3 nếu còn không buông ra thì đừng trách ".
Tiêu Nhã kỳ nói.
Triệu Tử Long có vẻ chọc giận Tiêu Nhã kỳ rồi.
Sắc mặt của cô chẳng vui tí nào.
Ánh mắt của cô cảnh cáo Triệu Tử Long nếu không buông tay thì tùy thời cô có thể đập thẳng vào mặt đẹp trai của anh bất cứ lúc nào vậy.
_" Hừ.....!Tiêu Nhã kỳ.
Cô còn biết liêm sỉ hay không.
Cô chọc ghẹo An Nguyên, dụ dỗ Hàn Thần, quyến rũ Bạch Thiên Tuyệt....!còn cái gì cô không làm nữa không....!".
Triệu Tử Long tức giận lớn tiếng nói.
Anh vì tức giận cả người rung lên bóp chặc lấy bả vai của cô nói.
" vì cái gì...!vì cái gì cô đã hôn tôi rồi còn ve vãn anh em của tôi cơ chứ...!vậy sao lúc đầu cô còn hôn tôi.
Cô cho tôi hy vọng thật nhiều rồi cô làm tôi thật vọng về cô cũng thật nhiều vậy sao Tiêu Nhã kỳ ".
Triệu Tử Long trong lòng nói không ngừng hỏi tại sao.
Anh thấy tim mình đau lắm.
Đau đến mức anh không thở nổi.
Cảm giác này anh chưa từng nếm trải....
_" Triệu Tử Long....!cậu đừng đi quá giới hạn của tôi nghe rõ chưa ".
Tiêu Nhã kỳ nhíu mày nói.
_" Hừ....!biết xấu hổ rồi sao.
Tôi thật xem thường cô Tiêu Nhã kỳ.
Tránh xa tôi ra...!Thật ghê tởm ".
Triệu Tử Long giận quá mất khôn nói lớn tiếng.
Đẩy mạnh Tiêu Nhã kỳ 1 cái rồi hừng hực đi vào nhà.
" Tiêu Nhã kỳ.
Tôi chửi cô 1 câu mà tim tôi đau hơn gấp 10 lần cô có biết không ".
Đi 1 khoảng cách đủ xa anh mới nói thật nhỏ 1 câu như có như không.
_ Tiêu Nhã kỳ nhíu mày nhìn theo bóng lưng của Triệu Tử Long.
Anh ta nói đúng hình như cô đùa hơi quá chớn thì phải.
Nhưng có đùa ai thì liên quan gì đến anh ta đâu mà.
Anh ta nổi điên cái gì chứ.
Tiêu Nhã kỳ cười lắc đầu 1 cái rồi nhớ ra Bạch Thiên Tuyệt bị kiến cắn nên cô lấy xe đi mua thuốc cho anh.
Chuyện của Triệu Tử Long rất nhanh cô ném nó ra khỏi đầu.
_" Triệu Tử Long sao cậu không vui vậy.
Giáo sư Tiêu đâu ".
Vương An Nguyên vừa tắm xong đi ra thấy Triệu Tử Long sắc mặt không tốt nên hỏi.
_" Đừng nhắc đến cô ta nữa.
Còn cậu nữa tránh xa cô ta ra đi ".
Triệu Tử Long chỉ bỏ lại 1 câu hầm hực nằm xuống giường nhắm mắt lại.
Anh cần 1 chút không khí để bình ổn lại cảm xúc lại.
_ " Tự nhiên lại nổi điên cái gì chứ ".
Vương An Nguyên chửi nhỏ 1 câu.
Anh thấy Bạch Thiên Tuyệt cái mặt nhăn nhó.
Tướng đi thì khác thường Anh hỏi.
_" Cậu lại bị sao nữa vậy....!sao tôi tắm có 1 chút mà ai cũng khác hết vậy.
Triệu Tử Long thì nổi điên, Hàn Thần thì cứ vuốt môi lúc cười lúc nhăn nhó.
Cậu thì tướng đi khác thường.
Giáo sư Tiêu thì không biết đi đâu rồi ".
Vương An Nguyên vừa lau mái tóc ướt vừa nhiều chuyện nói.
_" Câu nói Triệu Tử Long đang nổi điên trong phòng sao ".
Bạch Thiên Tuyệt nghe được trọng tâm nói.
_" ưm cậu vừa vào được 1 chút thì cậu ta cũng nổi điên bước vào ".
Vương An Nguyên nói.
_" ưm...!tôi biết rồi không có chuyện gì đâu.
Tôi vào nói chuyện với cậu ta 1 chút.
Giáo sư Tiêu chắc đi dạo quanh đây cậu đi tìm thử xem ".
Bạch Thiên Tuyệt cười nói.
Vỗ vai Vương An Nguyên 1 cái anh đi vào phòng Triệu Tử Long đang nằm.
Vương An Nguyên nhúng vai chẳng hiểu gì hết.
Cũng đi dạo 1 vòng xem có gặp Tiêu Nhã kỳ hay không.
_" Tử Long.
Cậu không có chuyện gì chứ ".
Bạch Thiên Tuyệt đứng gần đó nói.
_" Tôi không sao ".
Triệu Tử Long không mở mắt trả lời.
Nghe cái giọng thôi cũng đủ biết tâm trạng của anh ra sao rồi.
_" ưm....!Không sao thì tốt.
Tôi chẳng qua ngồi trúng ổ kiến lửa nên Tiêu Nhã kỳ giúp tôi phủi kiến thôi ".
Bạch Thiên Tuyệt chỉ bỏ lại 1 câu rồi đi ra.
Có nhiều chuyện càng giải thích càng rối thôi.
Triệu Tử Long là người thông minh nên không cần nói nhiều anh ta cũng hiểu.
" Nhưng nói mới nhớ.
Lúc nãy tối như vậy Tiêu Nhã kỳ có thấy rõ......!của mình không ta.
Ôi trời ơi sao con không bị kiến cắn ban ngày cơ chứ.
Lỡ cô ấy nhìn không rõ thì phải làm sao đây ".
Anh đi ra khỏi phòng Triệu Tử Long đang nằm thì lẩm bẩm một câu.
_ Cánh cửa được đóng lại Triệu Tử Long mở mắt ra.
Nghe xong những lời Bạch Thiên Tuyệt nói khóe miệng bất giác mỉm cười rồi rất nhanh chợt tắt.
" chết rồi.....!lúc nảy mình chửi cô ấy nặng lời như vậy thì giờ phải làm sao bây giờ......!Tử Long à Tử Long mày kỳ này xong rồi.....!".
Anh nhanh chóng ngồi dậy gãi đầu 1 cái nói.
Cái mặt hối hận làm gương mặt đẹp trai nhăn nhó.
_ Tiêu Nhã kỳ chạy 1 vòng tìm thuốc cho Bạch Thiên Tuyệt cũng quay trở về.
Vừa mở cửa xe thì Vương An Nguyên đi đến.
" Giáo sư Tiêu.
Cô vừa đi đâu về vậy.
Sao cô đi không rủ tôi đi với " Vương An Nguyên cười nói.
Vương Tâm Lan cũng vừa về.
Ba mẹ của cô thấy nhà nhỏ quá nên lên nhà bà nội của cô ngủ nhường chỗ lại cho nhóm người Tiêu Nhã kỳ.
_" Chị Nhã kỳ.
Chị vừa đi đâu vậy ".
Vương Tâm Lan cười nói.
Cô còn mua chè, mua kem rất nhiều về.
_" Đi hóng gió 1 chút thôi.
Vào nhà hết đi ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói tay con cầm theo 1 bịch thuốc bước lên trước.
Thấy vậy Vương An Nguyên và Vương Tâm Lan nhanh chóng nói.
_" Giáo sư Tiêu, Chị Nhã kỳ.
Cô cảm thấy không khỏe sao ".
2 người mỗi người cầm lấy 1 tay của cô hỏi.
_" Không có....!chỉ là Thiên Tuyệt cần thôi ".
Tiêu Nhã kỳ thấy ấm áp nói.
Chuyện của Triệu Tử Long bị Tiêu Nhã kỳ ném ra sau đầu rồi.
Cái tên nắng mưa thất thường đó cô mới không thèm để tâm.
Vừa Bước vào nhà thì gặp Bạch Thiên Tuyệt và Hàn Thần, Lý Minh Triết đang ngồi xem tin tức.
_" Thiên Tuyệt....!uống thuốc đi.
Còn cái này là thuốc bôi.
Cậu thoa vào nhanh đi không ngày mai cho cậu khóc mà đi 2 hàng a....!".
Tiêu Nhã kỳ ném bịch thuốc cho anh rồi nói.
Nghe vậy