_ 1 Tiếng gầm nhẹ Tiêu Gia Bảo phóng xuất hết vào sâu bên trong của cô.
Anh khẽ thở dốc.
Miệng anh gặm ngực cô khẽ nói.
" Mèo nhỏ...!Anh thật sự muốn cùng em đại chiến 500 hiệp nhưng hôm nay giỗ Ba anh nên chúng ta tắm rồi đến nhà mẹ anh thôi ".
_" Hừ....!Không muốn đi ".
Cô khẽ thở dốc lên tiếng.
_" Ừm không sao vậy chúng ta lại chiến tiếp thôi.
Em không đi anh cũng không đi.
Hôm nay anh đành trọn 1 ngày để chiến với em chịu không ".
Anh cười chọc cô nói chứ cô không đi anh cũng phải về mà.
Ánh mắt liếc xuống ga mềm không có vết máu nào làm anh nhíu mày.
_" Khụ...!Khụ ....!đi tắm đi.
Tôi sẽ đi với anh ".
Kiss thấy Tiêu Gia Bảo nhìn xuống tìm vết máu làm cô đỏ mặt.
Theo những gì ký ức của cố chủ để lại chẳng mấy hay ho gì phải nói là cực kỳ xấu hổ.
Nên cô thà để Tiêu Gia Bảo nghĩ là cô làm tình với ai cũng được.
Còn hơn phải nói ra quá khứ xấu hổ chết người kia.
_ Theo những gì cô nhớ được là có 1 lần.
Không biết cố chủ Phương Mỹ Lệ nghĩ cái gì mà cầm trái dưa leo bôi chút dầu ăn rồi đẩy nó vào u cốc nhỏ.
Bình thương không sao.
Đúng lúc đó mẹ cô mở cửa bước vào làm cô giật mình.
Vì vội quá cô lỡ tay cô đẩy mạnh trái dưa leo quá làm rách màng trinh.
Đã vậy khi cô rút ra thì chỉ còn có nữa trái dưa à.
Còn 1 nữa trái dưa leo bị gãy còn nằm trong u cốc đó làm cô khóc không ra nước mắt.
Mẹ cô phải lén đưa cô tới bệnh viện lấy nửa khúc dưa mắc kẹt trong đó ra.
Từ đó giờ Phương Mỹ Lệ đâu có ăn dưa leo nữa.
Làm như cô cũng bị cảm xúc của Cố chủ chia phối.
Nên cô thấy dưa leo cũng như thấy kẽ thù vậy.
Có ai gặp sự cố như vậy còn vô tư ăn dưa leo được không.
Ai được thì được còn cô không dám rồi đó.
_ " Em Tắm với anh đi ".
Tiêu Gia Bảo khẽ cười ôm lấy cô vào nhà tắm.
Leo lên cái ghế chủ tịch bao nhiêu năm.
Anh cũng không nhớ là mình bốc bánh trả tiền với bao nhiêu cô gái rồi.
Nên có đó hay không anh cũng không quan trọng.
_ Nhà Tiêu Nhã kỳ.
_" Nhã kỳ...!Anh nghe thông báo là em bị đình chỉ công tác 3 tháng hả.
Có cần anh nói với Ba điều em về trụ sở chính làm không.
Hay về nước M làm việc với anh đi ".
Diệp Lâm Anh nhấp 1 ngụm cà phê nóng nói.
_" Ưm....!đình chỉ 3 tháng thôi.
Dù gì nhiệm vụ của em là bảo vệ Vương An Nguyên.
Nhưng giờ cậu ấy đi huấn luyện rồi em xem như cũng hoàn thành nhiệm vụ...!xem như được nghỉ 3 tháng đi.
Em tranh thủ đưa mẹ đi vòng quanh thế giới cho biết.
Sẵn tiện bồ dưỡng tình cảm mẹ con lại ".
Cô khẽ cười nói.
Nhưng nét mặt lại thoáng buồn.
_" Nhã Kỳ....!Anh có quà tặng em nè...!".
Diệp Lâm Anh cười nói từ trong túi áo lấy ra 1 chiếc nhẫn kim cương quý hiếm có khắc chữ A&K là chữ cái viết tắt của Anh và Kỳ.
Và 1 bộ trang sức giá trị liên thành cũng khắc tên như vậy.
Không đợi cô từ chối anh nhanh chóng đeo vào cho cô.
_ " Đẹp quá...!Nhưng da em là da bánh mật.
Đeo nó vào em chẳng thấy đẹp chỗ nào chỉ tội làm nền cho nó nổi bật.
Mà Diệp Vương lạnh lùng của em đổi máu rồi à....!biết lãng mạn như vậy.
Nói đi có phải Tây Vương hiến kế cho anh không.
Mà Anh Hai này không biết làm cái gì giờ này chưa thấy đến.
Lát nữa đi viếng mộ Ba em nắng chết ".
Tiêu Nhã kỳ ngồi ở hồ bơi nhìn Diệp Lâm Anh nói.
_" Hahaha....!Diệp Vương anh làm gì cần người khác hiến kế sao.
Nhã Kỳ à em xem thường anh quá rồi đó...!Anh Hai em sẽ tới nhanh thôi.
Bảo bối lâu rồi chưa đánh với anh.
Có muốn làm 1 ván không.
Ai thua tối nay ở trên chủ đạo thế nào....? dám chơi không ".
Diệp Lâm Anh khều cô cười nói.
Không có ai ở đây thì anh là Diệp Lâm Anh của cô thôi.
_" Diệp lão đại à....!Tay em chưa khỏi đó nha.
Khi khác đi em sẽ đánh với anh.
Em bị thương anh đánh thắng cũng không hay ho gì ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói.
Cô vừa dứt lời thì nhóm người Triệu Tử Long, Hàn Thần, Vương An Nguyên, Bạch Thiên Tuyệt, Lý Minh Triết, Vương Tâm Lan đều đến đông đủ.
Diệp Lâm Anh nheo mắt lại không vui.
Anh đốt 1 điếu thuốc lá lên khẽ nói nhỏ.
_" Mấy cái tên nhóc chết tiệt này không phải nói đi tập huấn rồi sao.
Còn kéo đến đông vậy làm kỳ đà cạn mũi, phá hoại chuyện tốt của mình mà.
Đúng là phá đám ".
Anh nói.
Nghe vậy cô lắc tay anh 1 cái.
_" Anh ra dáng Lão Đại Diệp Vương được không.
Hôm nay là giỗ ba em nên em nói bọn họ ở lại thấp nhang cho Ba em rồi hãy đi.
Cái mặt anh thúi vậy còn giống lão đại không nha.
Anh làm không được em để cho Williams làm".
Cô cười hôn trán anh 1 cái nói.
_" Hừ....!em dám ".
Diệp Lâm Anh nheo mắt nguy hiểm đe dọa cô.
Nhưng coi bộ anh uy hiếp lầm người rồi.
Anh hù ai sao hù được cô.
Kháng sinh của cô đủ mạnh có thể chống lại virut nguy hiểm của anh.
_" Diệp Lâm Anh.
Anh nói thử xem em dám hay không dám ".
Tiêu Nhã kỳ cười tươi nói.
_" Nhã Kỳ....!Bọn tôi đến rồi ".
Triệu Tử Long cầm đầu lên tiếng.
Vương An Nguyên, Bạch Thiên Tuyệt, Hàn Thần, Lý Minh Triết và Vương Tâm Lan bước đến.
_" Thôi không đợi Anh Hai nữa chúng ta đi qua nhà mẹ thấp nhang cho Ba trước.
Diệp Vương đi thôi anh.
Mấy cậu đi theo tôi ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói rồi dẫn đầu đi trước.
_ 1 đoàn xe nhanh chóng đến biệt thự riêng của Mẹ cô.
Thấy cô đến 1 bà quản gia nhanh chóng vào báo cho Phương biết.
Bà Phương đi ra thì thấy tất cả đến đông đủ bà cũng có chút ngạc nhiên.
Trong mấy người con trai kia ai mới là con rể của bà đây.
" Nhã kỳ và mấy Cậu nữa vào nhà ngồi đi.
Bác Triệu, Bác Huỳnh và Bác Bạch.
Bác Phương cũng đến rồi.
Mẹ cũng không có làm lớn có mấy người Bạn của Ba con đến thấp nhang cho Ba con thôi ".
_ " Mẹ....!".
Cô gật đầu chào.
_" Bọn con chào Mẹ ".
Diệp Lâm Anh.
Triệu Tử Long, Vương An Nguyên, Hàn Thần, Bạch Thiên Tuyệt cũng đồng thanh lên tiếng.
Rồi nhóm người Triệu Tử Long cũng từ sau xe lấy quà đã chuẩn bị sẵn để lấy lòng Mẹ vợ tương lai.
Phải nói không khí hôm nay giống như là ngày tết vậy.
Diệp Lâm Anh nắm lấy tay cô mỉm cười.
Quà của anh đến sau.
_ Bà Phương nghe 5 người con trai cực phẩm kia đồng loạt gọi mẹ thì làm như bà bị dọa đến hồn ví lên mây vậy.
Nuốt nước miếng 1 cái.
Còn chưa lấy lại bình tĩnh thì có tiếng xe đến.
1 đoàn người hộ tống 1 thanh niên cực soái đến nhà của bà.
Williams đẹp trai rạng ngời chói mắt bước trong xe ra.
Trên môi vẫn treo 1 nụ cười như thư sinh vô hại .
_" Nhã Kỳ....!".
Anh lớn tiếng gọi rồi bước vào.
Đi theo sau là 1 đoàn người khoảng 10 người cầm theo rất nhiều quà được mang từ nước A đến.
_" Williams...!Sao mà anh biết mà về hay quá vậy.
Lại đây đi em giới thiệu Mẹ em cho anh biết ".
Cô liếc mắt qua nhìn Diệp Lâm Anh 1 cái, thấy anh nhìn cô mỉm cười 1 cái.
Cô thấy 2 người này có gì đó lạ lạ.
Chắc có giao dịch gì đó giữa hai người mà cô không biết.
Mà thôi kệ chỉ cần không đánh nhau đến mẻ đầu là được.
Williams ra hiệu cho đoàn người mang đồ vào nhà rồi đi lại chỗ Bà Phương cười nói.
_" Mẹ vợ....!Con rể tương lai xin chào mẹ ạ.
Mẹ cứ gọi con là Hảo Nam là được rồi cho thân mật.
Lần trước gặp mặt là con thất lễ rồi ".
Williams cười nói.
Rồi anh làm lễ cao nhất theo kiểu Hoàng Thất khi gặp người mà anh tôn kính.
Anh cuối người cầm 1 tay của bà hôn nhẹ.
Bà Phương thấy mình sắp không thở được rồi.
_" Ờ....!Chào....!Cậu ".
Bà Phương lại bị Williams làm lễ lớn như vậy thì cái mặt cười còn khó coi hơn khóc.
Mặt bà lúc này vặn vẹo thật khó coi.
Chỉ trách trái tim của bà chưa