_ Tây Vương vẫn ôm lấy Vương Tâm Lan thì Đông Vương lên tiếng.
" Lần này lại là vui chơi qua đường hay thật lòng ".
Đông Vương là người lạnh lùng rất hiếm khi lên tiếng.
Anh nhìn Tây Vương ôm Vương Tâm Lan thì nói.
_" Anh nghĩ sao ".
Tây Vương khẽ nhếch môi cười.
Ánh mắt hoa đào vẫn chưa rời đi gương mặt tái nhợt của Vương Tâm Lan.
5 ngón tay đan vào mái tóc dính bệch máu của cô động tác ôn nhu như sợ làm cô đau vậy.
_" Anh hiểu mày quá mà.
Tây Vương từ trước đến giờ mày nhắm trúng con nào thì chỉ tốn 10 phút làm quen 5 phút lên giường, trong 1 ngày là mày đá.
Lần này mày lại nhẫn nhịn lâu như vậy chưa đụng đến con bé này.
Tây Vương chơi mệt thì dừng chân đi.
Đừng làm thêm 1 con bé thiện lương mới lớn đau khổ.
Mấy lần trước anh không nói nhưng con bé này là Chị dâu xem như em gái.
Khuyên mày 1 câu.
Tính chị dâu không phải mày không biết.
Tiêu Nhã kỳ là người cực kỳ bao che khuyết điểm.
Mày chọc chị dâu điên lên hàng của mày còn muốn ngóc đầu dậy không đó ".
Đông Vương hút điếu thuốc rồi đều đều lên tiếng.
_ Tây Vương nghe Đông Vương nhắc đến Tiêu Nhã kỳ thì tay đang vuốt tóc Vương Tâm Lan cũng dừng lại.
Người anh khẽ rung lên cái.
Bóng ma trong tâm trí trỗi dậy.
Anh ăn chơi gái gú còn không phải do Tiêu Nhã kỳ ban tặng sao.
4 năm trời không chỉ có mình Diệp Vương ăn khổ mà Tứ Đại Thiên Vương bọn anh cũng sống dở chết dở dưới tay cô.
Anh không tìm gái thử làm sao biết các chức năng của anh còn hoạt động tốt hay không cơ chứ.
Nếu nói con gái ai làm anh sợ nhất thì anh sẽ hét thật to tên của Tiêu Nhã kỳ.
_ " Anh đừng lo.
Em biết mình làm gì ".
Tây Vương lên tiếng anh nhìn Vương Tâm Lan 1 cái như suy nghĩ điều gì vậy.
_" Biết thì tốt...!Đừng nói anh không nhắc mày ".
Đông Vương nói rồi lại im lặng.
Tay đều đều kéo vài hơi thuốc lá.
Tây Vương cũng im lặng chỉ nhìn Vương Tâm Lan không lên tiếng nữa.
_ Nhắc lại bên này.
Ở Cục Tổng Bộ cũng nhanh chóng đến hồi kết.
Ông Diệp phất tay 1 cái 5 chiếc xe tăng ì ạch chạy ra.
Trên bức tường thành chống đạn rất nhanh súng máy bắn đạn không giới hạn được đưa lên.
Cả mấy chục máy bay quân đội và lính nhảy dù bay đầy bầu trời ở Cục Tổng Bộ.
_" Killer....!Gan mày cũng lớn thật.
Ngay cả Cục Tổng Bộ mà mày cũng dám cho người sang bằng.
Không biết sống chết....!Chỉ cần Diệp Chính Thần tao 1 ngày còn trấn thủ ở Cục Tổng Bộ này thì mày bỏ cái mộng sang bằng chỗ này đi.
Nằm mơ cũng đừng nghĩ đến.
Nếu không mày không biết chữ chết viết như thế nào đâu ".
Ông Diệp nói nhỏ 1 câu.
Ánh mắt sắc bén, bản lĩnh, hào hùng, lão luyện vẫn nhìn diễn biến phía trước.
_ " Pằng......".
Ông Diệp bắn 1 phát súng chĩa thiên thì hàng loạt tiếng súng hạng nặng và Tiếng xe tăng như xả đạn về đối phương vang lên thành tiếng đinh tai nhức óc.
Khói bụi bốc lên mù mịt.
Trong xe tăng vang lên vài tiếng của 1 viên Hình Cảnh trẻ.
" Đầu hàng buông vũ khí được khoang hồng.
Nếu chống cự chết ".
_" Chạy.....!".
1 tên cầm đầu thấy không ổn thì ra hiệu cho nhóm người còn sống sót nhanh chóng bỏ chạy.
Những chiếc xe nối đuôi nhau chạy ra khỏi địa phận của Cục Tổng Bộ.
_ Ông Diệp nhìn nhóm người tấn công vào Cục Tổng Bộ đang muốn chạy trốn thì ông ra lệnh.
" Hừ...!Muốn chạy à.
Tưởng Cục Tổng Bộ là nơi muốn đến thì đến muốn đi là đi à.
Đâu có dễ như vậy được.
Bắt sống cho tôi nếu bọn họ hạ vũ khí thì bắt về.
Nếu ai dám chống cự thì cứ theo luật mà xử đi.
Tử Hình.....!".
Giọng của ông uy nghiêm vang lên.
Hàng loạt máy bay chiến đấu trên bầu trời nhanh chóng bám theo.
_" Đã rõ ....!".
Lập tức hàng loạt xe cảnh sát, máy bay chiến đấu nhanh chóng bám theo.
Những tiếng nổ càng lúc càng nhỏ.
Đến khi không còn nghe thấy tiếng động nào nữa thì máy bay chiến đấu và xe quân đội nhanh chóng quay trở về.
Trên xe còn rất nhiều người hạ vũ khí đầu hàng bị bắt sống.
_ Ông Diệp nhìn mấy hình cảnh gật đầu.
Nhóm người bị bắt sống rất nhanh được đưa vào ngục tối.
" Nhanh chóng đưa máy bay quân đội đến chi viện đi ".
Ông Diệp thấy chiến sự ở đây đã xong thì nhanh chóng nói.
_" Dạ...!Xuất phát ".
1 tiếng của 1 viên đội Trưởng thì hàng loạt máy bay chiến đấu bay rợp bầu trời cực nhanh về hướng bến tàu nước S.
_" Killer....!Hôm nay mày bị phán Tử Hình ".
Ông Diệp nhìn theo bóng máy bay chiến đấu bay càng lúc càng xa như mấy con chim nhỏ thì ông nói nhỏ 1 câu.
Nói vậy thôi chứ trong lòng của ông càng lo lắng cho Tiêu Nhã kỳ và Diệp Lâm Anh.
Tim ông bất giác đập thật mạnh làm ông càng lo lắng bất an thật nhiều.
\_\_\_\_ Phân Cách Tuyến \_\_\_\_\_\.
_ Diệp Lâm Anh tách ra khỏi nhóm Tiêu Nhã kỳ thì nhanh chóng liên lạc với đội trưởng đội đặc công chuyên phá bom của 3 nước.
Anh nhanh chóng phân công cho các đội đặc nhiệm dùng các thiệt bị hiện đại tiên tiến nhất chia nhau ra dò tìm bom ở 6 thành phố mà anh đánh dấu trên bản đồ.
Còn anh thì cùng Nam Vương và rất nhiều thuộc hạ thì đến 1 thành phố gần anh nhất để phá bom.
_" Tít.....!Tít.....!Tít.....".
Tiếng máy dò bom bằng sóng điện từ cực mạnh vang lên.
_" Đại Ca...!bắt được tín hiệu rồi là ở bệnh viện Quốc Tế Triết Lý thuộc quyền kinh doanh của Nhà Lý Minh Triết ".
Nam Vương lên tiếng.
_" Mẹ kiếp...!Cái tên khùng đó.
Cả bệnh viện cũng không tha ".
Diệp Lâm Anh chửi thề 1 câu.
Anh cùng nhóm người Nam Vương nhanh chóng theo tin hiệu đi về phía có bom.
Lập tức 1 nhóm người áo Vest lập tức xả súng về phía bọn người của anh.
Diệp Lâm Anh và Nam Vương, cảnh sát khu vực và nhóm người của anh nhanh chóng bắn trả.
_" Pằng....!Pằng...!Pằng....!".
Tiếng súng chát chúa vang lên.
Tất cả người của bệnh viện từ Bác sĩ cho đến bệnh nhân nhanh chóng bỏ chạy tán loạn khỏi vùng chiến sự.
Tiếng súng, tiếng la hét kêu cứu, tiếng trẻ con khóc lóc tạo thành 1 khung cảnh hoảng loạn chưa từng có.
Cũng có rất nhiều ý tá và bệnh nhân chạy không kịp bị súng bắn trúng khóc than thảm thiết.
_ " Cảnh Sát Trưởng nhanh chóng thông báo cho người dân cấp tốc tránh xa khu vực có bom này nhanh lên ".
Diệp Lâm Anh lên tiếng.
2 tay anh cầm 2 cây súng chỉ 1 phát đạn là có thể hạ gục 1 người.
Anh có thể bắn súng bằng 2 tay cùng 1 lúc cực chuẩn, cực chính xác.
Bắn 10 phát như 10.
_" Đã rõ...!".
Ông cảnh sát Trưởng lên tiếng nhanh chóng nói trong bộ đàm phân phó nhiệm vụ.
Trước khi Diệp Lâm Anh tới ông đã cho người di dời người dân đến an toàn nhưng có nhiều thành phần vẫn không chịu đi.
Vì nghĩ có bom chẳng qua là tin đồn không có thật.
Chứ đâu ai biết tầng hầm của bệnh viện đang vang lên từng tiếng bíp bíp rất nhỏ.
Chiếc đồng hồ đếm ngược như tiếng gọi của Tử thần vậy.
Tùy lúc có thể thổi bay cả nửa thành phố này bất cứ lúc nào.
_" Lão Đại....!Chúng ta không còn nhiều thời gian chỉ còn tầm 10 phút là bom sẽ phát nổ.
Anh chạy đi tìm nơi đặt bom trước đi.
phá bom trước quan trọng hơn.
Bọn nhóc con này để đó cho bọn em xử.
Anh đi làm việc đi lớn đi.
Việc nhỏ để bọn em.
Em yểm trợ phía sau cho anh đi trước ".
Nam Vương vừa bắn hạ gục vài tên vừa lên tiếng.
_" Pằng....!Pằng...!Pằng....".
2 bên vẫn ác chiến giao đấu bắn ra từng phát súng chát chúa.
_" Được...!Nam Vương ở đây giao cho cậu.
Nhớ cẩn thận đừng để bị thương biết không ".
Diệp Lâm Anh lên tiếng rồi nhận lấy giỏ dụng cụ chuyên phá bom từ tay Nam Vương.
Nam Vương gật đầu 1 cái toàn thể anh em có mặt đều nhanh chóng yểm trợ cho Diệp Lâm Anh chạy về phía đặt bom ở tầng hầm của bệnh viện.
_ Các tiếng súng bắn về phía Diệp Lâm Anh để cản trở anh đi về phía tầng hầm như mưa sao băng vậy.
Diệp Lâm Anh chạy nhanh như bay bề phía tầng hầm.
Tay anh cầm 1 lúc 2 cây súng ai cản đường của anh chỉ có 1 con đường đó là chết không nói nhiều.
_ Mắt thấy Diệp Lâm Anh an toàn đi phía tầng hầm Nam Vương khẽ cười nói nhỏ.
" Bọn khốn kiếp tụi mày chọc tao giận rồi đấy.
Diêm Vương có hỏi tại sao chết thì nhớ nói là do chọc giận Nam Vương Tao biết không ".
Vừa dứt lời thì anh lấy súng máy, lựu đạn ra.
Anh không