Phòng nội vụ.Phan Tinh Nhi và Diệp Bính Ngao, cả hai người cùng chụp ảnh và nhận giấy đăng ký kết hôn.Phan Tinh Nhi lấy một cuốn sổ nhỏ màu đỏ nhìn vào, cảm thấy việc kết hôn thật dễ dàng và tự do, chỉ cần đăng ảnh của hai người lên đó và đóng dấu một chương để trở thành đối tượng kết hôn."Em thấy hai chúng ta hợp nhau thế này đúng không?"Trong bức ảnh chụp chung, cô rất ăn ảnh, còn Diệp Bính Ngao cũng rất đẹp trai, khóe miệng nở một nụ cười nhẹ, nhìn hai người đặc biệt hòa hợp, không giống như những người vừa gặp.Diệp Bính Ngao kéo tờ giấy đăng ký kết hôn bỏ vào túi, Phan Tinh Nhi không vui nói."Nè nè, tại sao lại lấy của em?""Anh cũng không có sao?."Anh cong môi nói nhẹ."Em nhìn giống như một người liều lĩnh và hay quên.""Sẽ an toàn hơn nếu để những thứ quan trọng như vậy cho anh."Cái quái gì vậy, mình liều lĩnh vậy sao?Mình sẽ làm mất tất cả sao?Để chỗ của anh ta sẽ an toàn sao?Lại còn nói mình hay quên chứ.Anh ta biết nó ở đâu thế?Cô nghe anh nói xong liền cười ha hả."Ha ha."Phan Tinh Nhi cảm thấy rằng anh bị sai nhiều so với IQ của anh và anh ấy đã gắn thêm rất nhiều nhãn tiêu cực một cách không thể giải thích được.Quên đi, anh cứ giữ, cô không muốn lấy lại để bị phát hiện."Bây giờ em muốn đi đâu?"Diệp Bính Ngao bỏ qua khuôn mặt đang giận dỗi của cô, khở động xe."Đưa em về nhà sao?""Không, đưa em đến cửa hàng hoa quả."Diệp Bính Ngao đưa cô đến cửa hàng trái cây, Phan Tinh Nhi mua một ít cam đường và dâu tây, khi cô định rút ví ra, Diệp Bính Ngao đã đưa cho ông chủ 100 tệ rồi nói."Không cần đưa lại tiền thừa.""Tôi không thể nhận được ạ,tiền thừa nhiều quá."Ông chủ không nói nên lời, anh mua trái cây cả chục tệ, và anh không cần phải đưa lại tiền thừa khi anh đưa cho tôi một trăm tệ sao?Con người có ngu mà giàu không?Diệp Bính Ngao có một thói quen sạch sẽ,chưa bao giờ thích chạm vào những gì người khác đã lấy.Phan Tinh Nhi đưa một bàn tay