Trans by Axianbuxian12
Chúc Giai Giai đứng trước cổng khách sạn đợi bạn trai cô lái xe tới.
Thành phố W vào thời gian này hầu như đã chìm vào giấc ngủ, quảng trường trung tâm ban ngày người chật như nêm cối cũng chỉ còn lại ánh đèn đường lặng lẽ trông coi.
Gió se lạnh thổi qua gò má cô.
Cái chuyện mà Ninh Lục Ly luôn tâm niệm muốn biết thật ra rất giản đơn.
Năm đó kvh tỏ tình với Cố Mậu Hành, Ninh Lục Ly và Cố Mậu Hành cãi nhau một trận, hai người mấy ngày không nói chuyện.
Chúc Giai Giai lớn lên cùng với hai người lòng nóng như lửa đốt, cô từng tới khuyên Ninh Lục Ly nhưng vô dụng.
Sau đó cô lại muốn đi tìm Cố Mậu Hành.
Chúc Giai Giai biết, từ nhỏ tới lớn chỉ có Cố Mậu Hành mới có cách dỗ Ninh Lục Ly, nhưng Cố Mậu Hành lại không thấy bóng dáng đâu.
Người nhà họ Cố vốn đã bận rộn, ngày thường đều chỉ có một mình Cố Mậu Hành ở nhà, mấy hôm nay lại càng tối tăm không có một bóng người.
Hôm đó, Chúc Giai Giai chạy đến nhà Cố Mậu Hành, muốn thử vận may xem hắn có nhà không.
Nhà Cố Mậu Hành vẫn tối đen không có bất cứ âm thanh nào, chắc là không có ai ở nhà.
Ngược lại, Chúc Giai Giai nhìn thấy Ninh Lục Ly nằm trên ghế dựa ngoài ban công ngủ gà ngủ gật, có lẽ là muốn chờ Cố Mậu Hành quay về.
Chúc Giai Giai muốn lên tiếng bảo anh vào trong ngủ, đừng để bị cảm.
Đang định mở miệng thì cô nhìn thấy rèm cửa sổ phòng Cố Mậu Hành mở ra, Cố Mậu Hành bước từ trong phòng ra.
Chúc Giai Giai trốn ra phía sau cái cây bên đường theo bản năng, cô cảm thấy đây là cơ hội tốt để làm lành cho hai người bạn giận nhau.
Sau đó Chúc Giai Giai nhìn thấy Cố Mậu Hành nhẹ nhàng nhảy từ ban công sang, thấy Cố Mậu Hành nhìn chằm chằm Ninh Lục Ly hồi lâu, rồi lại thấy Cố Mậu Hành cúi người xuống...hôn Ninh Lục Ly.
Lúc đó Chúc Giai Giai bị doạ sợ, ngoài hành động của Cố Mậu Hành ra còn có ánh mắt nhìn Ninh Lục Ly của hắn nữa, nó càng khiến cô cảm thấy nguy hiểm.
Cô không lên tiếng, sợ đánh thức Ninh Lục Ly.
Chúc Giai Giai không dám tưởng tượng, một Ninh Lục Ly lúc nhỏ từng chịu tổn thương nếu phát hiện ra người bạn mà bản thân anh tin cậy nhất đối xử với anh như vậy thì anh sẽ chịu đả kích lớn như thế nào.
Từ cái năm bảy tuổi, Chúc Giai Giai gần như là giống với Cố Mậu Hành, coi bản thân là người bảo vệ của Ninh Lục Ly.
May mà Cố Mậu Hành cũng sợ đánh thức Ninh Lục Ly, chỉ đứng một lúc thì lại nhảy qua ban công về phòng của mình.
Chúc Giai Giai chặn Cố Mậu Hành ở cổng đại viện.
Chúc Giai Giai tức giận nói: "Ban nãy tôi đã nhìn thấy hết rồi.
Cậu là người Tiểu Ly tin tưởng nhất, nếu như cậu ấy biết cậu có cái tâm tư bẩn thỉu này với cậu ấy thì cậu bảo cậu ấy phải làm sao!
Cố Mậu Hành chỉ mím chặt môi, không nói chuyện.
Chúc Giai Giai lúc đó đã bắt đầu tự học một phần giáo trình về phương diện tâm lý.
Cô biết, sự thay đổi của Cố Mậu Hành đối với Ninh Lục Ly mà nói, có lẽ là sụp đổ góc nhỏ an toàn trong trái tim.
Chúc Giai Giai hoàn toàn bị sự tức giận điều khiển, có vài lời nói không được mạch lạc.
Cố Mậu Hành chỉ im lặng lắng nghe, không hề phản bác.
Cuối cùng Chúc Giai Giai chỉ nói: "Nếu cậu không kiềm chế được tâm tư của bản thân thì tốt nhất là tránh xa Tiểu Ly ra, nếu như cậu không muốn nhìn thấy bộ dạng đó của cậu ấy một lần nữa."
Cuối cùng Cố Mậu Hành cũng mở miệng: "Tôi sẽ không làm hại cậu ấy."
Sau đó Cố Mậu Hành liền ra nước ngoài.
Người bạn đã từng thân thiết nhất cứ thế cắt đứt liên lạc.
Chúc Giai Giai nhìn bóng đèn nơi quảng trường xa xa, nhớ tới lời ban nãy Ninh Lục Ly nói với cô.
Ở nơi mà cả cô và Cố Mậu Hành đều không biết, Ninh Lục Ly đã lặng lẽ bắt đầu trưởng thành.
Bây giờ nghĩ lại, vì tên khốn đó mà gây ra cảm giác lo sợ giữa nhưng mối quan hệ thân mật, không chỉ có mỗi Ninh Lục Ly, mà thật ra còn có cả cô và Cố Mậu Hành.
Một chiếc ô tô dừng lại trước mặt Chúc Giai Giai, Chúc Giai Giai nhìn chàng trai anh tuấn xuống xe mở cửa thay cô.
"Cảm ơn." Chúc Giai Giai ngồi lên xe.
Người này thật ra không phải bạn trai của cô mà là một người đã theo đuổi cô rất lâu.
Chúc Giai Giai thích anh ta nhưng lại không dám tiến thêm một bước, bởi vì cô không dám chắc chắn bản thân cô có đủ dũng cảm để bắt đầu một mối quan hệ thân mật hay không.
Ninh Lục Ly đã bắt đầu thử thoát khỏi nỗi ám ảnh đó, anh của bây giờ đã có thể giải quyết thoả đáng mối quan hệ với Cố Mậu Hành.
Cho dù cuối cùng bọn họ kết thúc ra sao thì đó đều là chuyện của bọn họ.
Chúc Giai Giai cười nhẹ, bản thân nên đứng tại khoảng cách mà một người bạn nên có, hoặc là chúc phúc hoặc là đưa ra lời khuyên vào lúc thích hợp là đủ rồi.
Chúc Giai Giai nhìn chàng trai đang lái xe bên cạnh một cái, bản thân cô cũng nên bắt đầu cuộc sống mới.
Nghĩ tới đây, Chúc Giai Giai đột nhiên nhớ tới một chuyện.
Đó là hồi cô học đại học, cô từng tới nước Y giao lưu học thuật.
Trong phòng làm việc của chuyên gia tâm lý nổi tiếng nhất của nước Y, cô đã nhìn thấy Cố Mậu Hành.
Chúc Giai Giai luôn cảm thấy, chuyện của năm đó không hề đơn giản như thế.
Bây giờ nghĩ lại, Cố Mậu Hành là người tâm chí vững vàng, chuyện mà hắn đã quyết định rất ít ai có thể thay đổi được.
Hắn không thể chỉ vì vài lời nói của cô mà lập tức ra nước ngoài du học được.
【Chúc Giai Giai: Chuyện Cố Mậu Hành xuất ngoại năm đó không hề đơn giản vậy đâu, nếu có bí mật gì đó, cậu ta sẽ chỉ nói với một mình cậu thôi.
】
Khi Ninh Lục Ly nhìn thấy wechat này thì vừa mới tắm xong, đang nằm trên giường.
Khi anh quay lại thì nhìn thấy Cố Mậu Hành đứng trên hành lang.
"Về rồi à." Cố Mậu Hành chỉ hỏi một câu như vậy rồi xoay người đi về phòng.
Ninh Lục Ly bóp điện thoại, nhớ tới lời Chúc Giai Giai nói.
Những lời hôm nay nói với Chúc Giai Giai thực ra cũng là cảm xúc dạo gần đây của Ninh Lục Ly.
Sự xuất hiện của hệ thống tua ngược khiến anh đột nhiên nhận ra, thực ra trong những năm qua, anh, Cố Mậu Hành và Chúc Giai Giai, đều giam mình trong một vòng tròn, nhìn như đã trưởng thành nhưng lại chưa hề đi tiến phía trước.
Những lời anh nói với Chúc Giai Giai cũng là nói với chính mình.
Thời gian vẫn luôn trôi, tâm hồn của bọn họ lại vẫn luôn dậm chân tại chỗ.
Ninh Lục Ly nhìn wechat, cười một cái, không hề quá cố chấp với việc không xông sang đối diện ép hỏi bí mật của Cố Mậu Hành.
Tâm lý anh có vấn đề, Cố Mậu Hành cũng có bí mật, mọi thứ đều có thể từ từ.
Ngày hôm sau, tổ tiết mục "Cộng Sự Tuyệt Nhất" về nước.
Trong tổ tiết mục trừ Ninh Lục Ly là một con cá mặn thì đều là những minh tinh đang hot.
Sau khi về nước đều có một đống công việc đang đợi, tất nhiên sẽ không có ai ở lại nước A.
Khi ở cửa ra sân bay, Cố Mậu Hành đột nhiên kéo nhẹ Ninh Lục Ly một cái.
"Đi bên này, thông tin chuyến bay của chúng ta không biết sao lại bị lộ ra, bây giờ bên ngoài toàn là fan."
"..., vậy cũng là nhằm vào cậu, cá mặn như tôi đây chắc không ai biết đâu." Ninh Lục Ly bình tĩnh, không hề để