"Nội dung cơ bản là như vậy, phần diễn của Phùng Tử Kỳ không nhiều, hai ba ngày là có thể quay xong." Đạo diễn Hà nói xong thì nhìn Ninh Lục Ly.
Đạo diễn Hà là một người tinh ý, lúc nãy Cố Mậu Hành quay xong cảnh kia thì ông ta cũng biết được chuyện hôm nay là sao rồi.
Ninh Lục Ly chính là người mà Cố Mậu Hành thấy hợp đóng vai Phùng Tử Kỳ.
Cố Mậu Hành vừa là nhà sản xuất vừa là nhà đầu tư, hắn muốn thêm một nhân vật vào bộ phim này cũng chẳng tính là gì, hơn nữa mọi người đều cảm thấy kịch bản ban đầu là lựa chọn tốt nhất.
Đạo diễn Hà nhìn Ninh Lục Ly, ngoại hình rất phù hợp với nhân vật Phùng Tử Kỳ.
Phùng Tử Kỳ là con nhà gia giáo, Phùng Tử Kỳ được cưng chiều từ bé lại mang theo chút khí chất thanh cao của người đọc sách.
Tuy Ninh Lục Ly đang ngồi trên một cái ghế gấp nhưng vẫn rất có khí chất, nhìn ra được anh là con nhà gia giáo.
Còn về mặt diễn xuất thì đạo diễn Hà không suy xét.
Tuy Ninh Lục Ly chưa từng đóng phim nhưng tốt xấu gì cũng đã quay MV, cũng không tính là người mới.
Hơn nữa, Cố Mậu Hành đầu tư không ít tiền cho "Tinh Hỏa", phần diễn của Phùng Tử Kỳ lại không nhiều, đây cũng không phải là nhân vật quá khó thể hiện.
Cho dù Ninh Lục Ly không thể diễn một cách xuất sắc thì cũng sẽ không quá tệ.
Chẳng ai có thể sống hết đời với tiền của mình, đạo diễn Hà tin tưởng bản "Tinh Hỏa" mới này chắc chắn sẽ càng tốt hơn.
Cảnh quay bù đã quay xong, những cảnh quay của Phùng Tử Kỳ hôm nay chắc chắn không thể quay luôn được.
Cố Mậu Hành đi tẩy trang, đạo diễn Hà nhân cơ hội này giảng giải kịch bản của Phùng Tử Kỳ cho Ninh Lục Ly.
Ninh Lục Ly vừa nghe vừa xem kịch bản trong tay, sau khi nghe xong anh cảm thấy cả người không ổn.
Đây quả nhiên là một cái hố, Cố Mậu Hành muốn hố anh.
Gì mà có mấy cảnh thôi, rất đơn giản không khác gì khi quay MV.
Phùng Tử Kỳ này rõ ràng là một nam chính khác.
Mà không đúng, bộ phim này không có nữ chính, Phùng Tử Kỳ này rõ ràng là cầm kịch bản nữ chính mà!
Sau khi Cố Mậu Hành tẩy trang xong, vừa bước ra thì nhìn thấy dáng vẻ hồn lìa khỏi xác của Ninh Lục Ly.
Hắn nghĩ ngợi một chút thì đã hiểu ra, chắc hẳn là Ninh Lục Ly bị lĩnh vực xa lạ này dọa rồi.
Cố Mậu Hành đi qua kéo Ninh Lục Ly dậy rồi gật đầu với đạo diễn Hà: "Ngày mai tôi mời anh ăn cơm, chúng ta cùng bàn bạc chuyện phần diễn của Phùng Tử Kỳ."
Đạo diễn Hà nói: "Được, tôi về sắp xếp lại, may mà trước đó tôi đã chia phần trước rồi không thì quả thật là không kịp."
Cố Mậu Hành nói: "Không sao, không vội, có thể dời thời gian chiếu lại một chút."
Đạo diễn Hà và Cố Mậu Hành hợp tác đã lâu, ông rất hiểu tác phong làm việc của hắn.
Nghe Cố Mậu Hành nói vậy thì nghĩa là trong lòng hắn đã có kế hoạch, ông ta cũng không phải hỏi thêm nữa.
Làm đạo diễn chỉ cần quan tâm với tính nghệ thuật và cốt truyện là được, những chuyện khác là của nhà sản xuất, ông ta cũng lười hỏi nhiều.
Cho đến khi hai người lên xe thì Ninh Lục Ly mới hồi thần: "Cố Mậu Hành, nói thật đi, cậu cố ý lựa tôi diễn nhân vật này đúng không? Tôi cứ luôn cảm thấy từ lúc ăn sáng thì đã bị cậu lừa rồi."
Cố Mậu Hành: "Cũng không thể nói là lừa, chỉ là tối qua nhìn thấy cuốn nhạc phổ em đưa tôi thì trong lòng tôi quả thực đã có suy nghĩ này."
Ninh Lục Ly chau mày: "Cậu đúng là thành thật đấy, sao lúc ăn sáng không thành thật như thế."
"Nếu tôi nói thẳng ra là muốn mời em đóng vai đó, em sẽ thế nào?"
"Đương nhiên là không." Ninh Lục Ly nói, "Tôi cũng không thích đóng phim."
Cố Mậu Hành tiếp lời: "Thì đó, thế nên tôi mới phải đi đường vòng."
Ninh Lục Ly nghe vậy cũng cảm thấy rất có lý.
Anh và Cố Mậu Hành quen nhau đã lâu, anh cũng chẳng tính toán mấy chuyện nhỏ này: "Cậu không sợ tôi nuốt lời à, kịch bản này đâu có đơn giản như cậu nói, làm gì chỉ có mấy cảnh.
Phùng Tử Kỳ này rõ ràng là một nhân vật chính khác, vị trí của cậu ta khôn không kém gì nữ chính."
Cố Mậu Hành khẽ cười nói: "Tôi biết chuyện gì em đã đồng ý thì sẽ không nuốt lời, trước giờ em luôn nói được làm được.
Hơn nữa em cũng không ghét đóng phim, chỉ là em vô thức kháng cự những lĩnh vực xa lạ, thực ra em cũng có hứng thú với đóng phim, đúng không?"
Ninh Lục Ly á khẩu, cho dfu bị Cố Mậu Hành nói trúng tâm tư nhưng anh cũng sẽ không thừa nhận: "Cậu cũng chẳng phải con giun trong bụng tôi, sao mà cậu biết tôi có hứng thú với đóng phim.
Lúc anh đây còn hot đã từ chối không ít người tới tìm tôi đóng phim đấy."
Cố Mậu Hành tới chiêu nào phá chiêu đó: "Nếu là như vậy, tại sao em luôn thích quay MV giống như một bộ phim vậy.
Không đóng phim là vì nguyên nhân tâm lý phải không?"
Giữa Ninh Lục Ly và Cố Mậu Hành không cần cố kỵ vấn đề tâm lý này, quả thực là anh kháng cự làm việc chung với người lạ, việc đóng phim sẽ không tránh khỏi phải tiếp xúc thân thể, Ninh Lục Ly không qua được cửa này."
Nghĩ như vậy, việc đối diễn với Cố Mậu Hành quả thực là cách duy nhất mà anh có thể chấp nhận.
Ninh Lục Ly xoa cằm: "Nói thì nói vậy nhưng không có nghĩa là tôi tha thứ cho cậu việc cậu lừa tôi."
Cố Mậu Hành lại nói sang chuyện khác: "Không phải em chuẩn bị tổ chức concert cuối cùng rồi sẽ giải nghệ sao?"
"Ừ." Ninh Lục Ly nói, "Đừng có mà đổi chủ đề, nói tiếp chuyện cậu lừa tôi đóng phim."
Ninh Lục Ly muốn đóng phim chỉ là vì tò mò mà thôi, anh cũng chẳng tính mượn chuyện này để nổi thêm một phen.
Anh biết Cố Mậu Hành hiểu suy nghĩ của anh, thế nên lại càng không hiểu tại sao hắn lại cứ nghĩ cách để anh diễn vai này.
Cố Mậu Hành: "Nói