Edit - beta: Axianbuxian12
Những chuyện sau đó, Ninh Lục Ly gần như là vượt qua trong hoảng hốt.
Bởi vì mọi thứ xảy ra đều giống hệt cái chuyện mà anh cho là ảo giác kia.
Cố Mậu Hành kéo anh đi thay quần áo, sau khi ra ngoài thì đột nhiên mưa to, buổi ghi hình kết thúc sớm.
Điều duy nhất không giống chính là sau khi Trần Quang đưa anh về nhà, Ninh Lục Ly bởi vì có chút đứng ngồi không yên, không chủ động bảo anh ta qua bên tổ tiết mục tổ hỏi chút tình hình.
Trần Quang vừa ra tới cửa, nhưng lại nhớ tới gì đó quay đầu lại hỏi: "Không thì tôi qua bên tổ tiết mục xem thử, bảo đảm bọn họ không cắt băng ghi hình lung tung."
Trần Quang tâm tư kín đáo, làm việc từ trước đến nay đều chu toàn.
Buổi chiều khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, anh ta đứng ở bên cạnh tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình, nhưng lại không nhắc chữ nào, hoàn toàn coi như không có chuyện gì xảy ra.
Đối với Ninh Lục Ly - người có chứng sợ đồng tính, ngoài ý muốn xảy ra lúc ghi hình phỏng chừng có thể khiến anh hận không thể mất trí nhớ ngay tại chỗ, Trần Quang tất nhiên sẽ không chủ động chọc vào họng súng.
Anh ta vốn cho rằng Ninh Lục Ly sẽ yêu cầu mình qua bên tổ tiết mục tổ xem xét tình hình, không nghĩ tới đối phương không biết lại đang nghĩ cái gì mà có hơi thất thần, vẫn luôn không nhắc tới chuyện này.
Ninh Lục Ly không nhớ, Trần Quang chỉ có thể nhắc nhở anh, miễn cho xong việc lại bị Ninh Lục Ly lúc đó mới phản ứng lại trách cứ.
Nghĩ sâu thêm chút, nếu Ninh gia nhìn thấy Ninh Lục Ly sợ đồng tính mà lại hôn một người đàn ông, còn bị cắt ghép thành video tuyên truyền tràn lan khắp nơi, có khi nào lại nổi cơn thịnh nộ tìm công ty chất vấn không.
Đến lúc đó, người đầu tiên xui xẻo phỏng chừng chính là người đại diện chăm sóc không chu đáo là anh ta.
Ninh Lục Ly nhìn Trần Quang, có chút muốn phản đối, nghiệm chứng thử vấn đề của đoạn ảo giác một chút.
Lời nói vừa mới đến miệng, lại nuốt xuống, anh sợ sự khác thường của mình sẽ dọa Trần Quang.
Trần Quang bị dọa cũng không quan trọng, quan trọng ở chỗ anh ta có phương thức liên lạc với nhà anh, thuận tiện khi Ninh Lục Ly có tình huống gì khẩn cấp thì báo cho người Ninh gia trước.
Trong tình hình này nếu Ninh Lục Ly làm vẻ thờ ơ, Trần Quang không chừng lại muốn thông báo với nhà anh nói anh bị điên mất rồi.
Ngẫm lại phản ứng sẽ có sau khi biết được việc này của những người thân quan tâm mình quá mức kia, Ninh Lục Ly rùng mình một cái, cảm thấy vẫn không nên làm liều.
Chẳng qua là ảo giác mà thôi, không có gì ghê gớm.
"Vậy thì không còn gì tốt hơn." Ninh Lục Ly xua xua tay, bảo Trần Quang đi mau.
"Việc này để tôi lo liệu, cậu yên tâm ở nhà chờ là được, có kết quả tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu."
Ninh Lục Ly vẫn luôn thuyết phục chính mình đó chẳng qua là ảo giác, thời gian chờ đợi sau đó cũng có hơi gian nan.
Quả nhiên, vào cùng một thời gian, điện thoại của Trần Quang gọi tới, lời nói cũng gần như là giống hệt.
Ninh Lục Ly vốn là người tính tình xúc động, chuyện này thật sự là quá quỷ quái.
Anh buông điện thoại xuống, trực tiếp lái xe ra ngoài, tiếp theo xác minh suy đoán trong lòng.
Trong phòng biên tập vẫn chỉ có một mình Cố Mậu Hành, mà khi nhìn thấy đoạn trailer không khác một chi tiết nào kia, Ninh Lục Ly chỉ có một loại cảm giác "quả nhiên là như thế".
Rốt cuộc là đảo ngược thời gian hay là có được siêu năng lực biết trước tương lai, mình có cần đi cứu thế giới không, Ninh Lục Ly đứng trước ngã rẽ cuộc đời, tâm hồn "trẩu tre" yên lặng đã lâu trong cơ thể lại cháy lên hừng hực.
Cái lựa chọn này thật sự là quá gian nan mà, giá trị quan chủ nghĩa duy vật của Ninh Lục Ly còn đang tiếp nhận sự thay đổi long trời lở đất, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của mình, hồi lâu không mở miệng.
Trailer tuyên truyền đã ngừng phát, trong phòng biên tập rất yên tĩnh.
Yên tĩnh đến mức làm Cố Mậu Hành cảm thấy có chút không thích hợp, với tính cách của Ninh Lục Ly, nhìn thấy đoạn trailer này rồi mà sao vẫn còn bình tĩnh như vậy.
Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng bị Ninh Lục Ly thoá mạ một trận, lại phát hiện ra là gió yên sóng lặng.
Không nghĩ tới, Ninh Lục Ly chỉ bình tĩnh quay đầu lại hỏi: "Trailer này là sao?"
"Buổi ghi hình hôm nay không phải bởi vì trời mưa nên bỏ dở sao, cảnh ghi hình không nhiều lắm, không có điểm nhấn gì, đạo diễn cũng chỉ có thể mang cảnh của hai chúng ta ra dùng." Cố Mậu Hành trực tiếp ném vỏ cho đạo diễn, không chút lưu tình.
"Điểm nhấn? Không phải cậu không thích kiểu lăng xê này à?"
Khóe môi Cố Mậu Hành khẽ nhếch lên, nhịn không được nở nụ cười.
Hắn thật không ngờ, những năm gần đây Ninh Lục Ly mặc kệ ở nơi nào, chỉ cần nhìn thấy hắn là quay đầu đi ngay, nhưng mà vẫn còn chú ý đến hắn.
Nếu không, sao Ninh Lục Ly lại biết hắn không dùng thủ đoạn lăng xê kiểu này, nếu Ninh Lục Ly thật sự chán ghét hắn tới cực hạn, với tính cách của anh, tin tức trên mạng mà có ba chữ Cố Mậu Hành sẽ không bao giờ mở xem
Ninh Lục Ly nhìn Cố Mậu Hành cười đến mặt đầy ý xuân, vẻ mặt khó hiểu: "Có gì thì cứ nói, đừng cười kiểu ghê người như vậy."
Nếu như bị người hâm mộ Cố Mậu Hành nghe thấy Ninh Lục Ly hình dung nụ cười được các cô ca ngợi là đáng gia ngàn vàng thì có lẽ sẽ muốn biểu diễn tay không xé người ngay tại chỗ.
Cố Mậu Hành thu lại ý cười: "Cậu cũng biết đấy, người chế tác của chương trình Cộng Sự Tuyệt Nhất này trên thực tế là tôi.
Không dối gạt cậu, khi chuẩn bị quay mùa ba thì không ít nhà đầu tư không xem trọng lắm, lần lượt rút vốn.
Hiện tại toàn bộ gia tài của tôi đều đặt vào mùa ba này, nếu ngay từ đầu đã không kéo được độ hot, chuyện phía sau sẽ có chút phiền phức......"
Chuyện này đương nhiên đều là Cố Mậu Hành bịa ra.
Nhưng mà vẻ mặt hắn nghiêm túc đứng đắn, Ninh Lục Ly lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy nhưng vẫn luôn chuyên tâm làm âm nhạc, chưa từng tiếp xúc với mấy chuyện đầu tư này, anh tin ngay tắp lự.
"Ý của cậu là, vì cả gia tài của cậu, bảo tôi phối hợp lăng xê CP với cậu?"
"Ừm." Cố Mậu Hành gật đầu, "Lần này vận may không tốt, đúng lúc đụng phải tin tức lớn là hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính và hai vị ảnh đế đi đăng ký, trailer tuyên truyền này nếu không có điểm nhấn, tung ra thì ngay cả bọt nước cũng không dậy nổi."
Ninh Lục Ly nhìn vẻ cầu xin trong mắt Cố Mậu Hành, không chút tình người quyết đoán cự tuyệt: "Không muốn, tôi với cậu quen thân lắm à? Quan hệ rất tốt sao? Cậu phá sản thì liên quan quái gì đến tôi."
Cố Mậu Hành phá sản, chuyện cười của thiên hạ.
Phá sản rồi thì phải về nhà kế thừa gia tài hàng tỉ trong tay