Khoảng thời gian này Hiệp cũng đã vào năm cuối cấp, thời gian ôn luyện tăng lên nhiều nên cũng ít thời gian rãnh rỗi, vì thế ngoại trừ việc vẫn đi cùng đến trường thì hai đứa rất ít gặp mặt nhau. Buổi chiều Hiệp cũng tất bật đi học nhóm, không thì một số hoạt động ngoại khóa khác. Xuyên cảm thấy hơi buồn vì không có nhiều thời gian được nói chuyện với anh trai, dù chỉ là vài câu hỏi nhỏ, những câu nói bâng quơ, hay lại bị anh chàng trêu chọc đến đỏ cả mặt.
Buổi chiều cuối tuần, Hiệp phải về sớm để đến trường đại học tham gia buổi giao lưu và tìm hiểu nguyện vọng thi tuyển. Hiệp có dặn khi nào tan trường thì đứng đợi ở cổng rồi anh sẽ tranh thủ tới đón, nhưng cậu nhất quyết bảo không cần, có thể tự về được. Vùng vằn mãi Hiệp mới miễn cưỡng đồng ý, vì nghĩ rằng thời gian cũng qua lâu rồi nên chắc cũng không có chuyện gì xảy ra nữa. Nhưng cả suy nghĩ của Hiệp và Xuyên đều chỉ đúng một nửa, cậu bé bớt yếu ớt ngày nào không còn bị tụi mê gái hiểu lầm là tình địch chuyên cướp người tình trong mộng của tụi nó nữa, mà trở thành đích ngắm của tụi hám… trai đẹp thư sinh.
Vì đường từ trường về nhà bọc qua một khúc quanh, nên để tiết kiệm thời gian và khoảng cách, Xuyên theo lời Hiệp chỉ từ trước là bọc đường tắt trong hẽm nhỏ để về nhà, đường buổi về chiều vốn đã vắng lại thêm tối tăm, nhà cửa thưa thớt có một số còn đóng cửa vì đi làm chưa về. Xuyên cố gắng bước nhanh hơn nhưng rốt cục vẫn gặp mối nguy hiểm mà cậu lo sợ. Dường như, sự mặc định về nhan sắc của tạo hóa dành cho đám già dê háo sắc luôn là xấu xí và gớm ghiếc hay sao ấy, tụi chặn đường chỉ có ba thằng nhưng thằng nào cũng to con – miêu tả chính xác thì là mập như heo nọc, gương mặt được “tân trang” ít nhiều nhưng sự thèm thuồng đến mức nhễu nhão nước miếng của tụi nó thì làm Xuyên buồn nôn không chịu nổi. Dường như đã quá quen với tình cảnh này, Xuyên tập cách dũng cảm đối mặt với tụi nó bằng việc đi thẳng vào vấn đề:
- Các anh muốn gì?
Tên be bự nhất phun nước miếng xuống đất, nở nụ cười nửa miệng đểu dã ra chiều thích thú:
- Ây da, em trai rất cá tính. Anh thích!!!
- Nếu mấy anh hiểu lầm tôi có tình ý với cô bạn gái nào mà các anh để ý thì xin thôi đi, chỉ là hiểu lầm thôi. Còn tiền thì tôi chỉ có mười mấy ngàn trong người, không đủ để mấy anh nhậu nhẹt đâu! – Xuyên tự mình đưa ra hai câu trả lời thích đáng nhất mà cậu nghĩ tụi này muốn biết.
- Hahaha… Yên tâm đi, tụi anh không có hiểu lầm cưng, vì đám này rất ghét tụi bánh bèo chuyên làm nũng đua đòi vụ lợi. Tiền thì tụi anh không thiếu, chỉ cần TÌNH của cưng thôi. Nếu cưng chịu ngoan ngoãn, chiều chuộng anh, anh đảm bảo chuyện tiêu pha cưng không phải lo nghĩ gì cả!
- Mấy anh nói năng gì kỳ cục vậy?! Tôi là con trai mà… sao lại… - Xuyên cảm thấy khó hiểu vì đám âm binh hột vịt lộn này.
- Chính vì cưng là con trai, mà lại xinh đẹp hấp dẫn như vậy nên đám Top tụi anh mới lại càng mê đắm bấng loạn. Nhưng vì trước nay cưng cứ đi cùng với thằng anh trai to cao nghe đồn rất giỏi võ nên tụi anh mới ớn ăn chưa dám động vào. Trời thương thế nào hôm nay cưng lại độc đạo, tụi anh nào dám bỏ phí thời cơ!!! Kekeke…
Xuyên chợt thấy rợn gai óc vì giọng cười dâm dục của tụi