Xe taxi dừng lại trước cổng nhà, Chu Hy trả tiền rồi xách vali xuống nhưng không vội đi vào nhà mình mà đôi mắt lại nhìn sang phía bên cạnh đang đóng cửa im lìm không một bóng người. Cô ta biết anh không bao giờ về nhà này cả nhưng lại không kìm được mà nhìn sang muốn tìm kiếm bóng dáng quen thuộc. Cười tự giễu một cái thở dài lại nhìn về phía nhà mình, hối hận chưa hả Chu Hy? Mày hối hận chưa? Cô ta đã làm những chuyện gì để rồi thành nên như thế này vậy…New York \- Một năm trước…Khi đó mỗi ngày trôi qua đối với cô ta chỉ ngập trong nhung lụa, tiền tài, sủng ái và cưng chiều, nhưng cái gì cũng phải có cái giá của nó. Thứ đánh đổi với những thứ xa hoa diễm lệ đó là tuổi thanh xuân cùng thân xác này, cô ta đều mãn nguyện cho đi hết để hưởng thụ những thứ mộng mơ này.Nhưng rồi, đời thật sự không như làmơ hắn ta chơi cô chán chường rồi lại từ thiên đường hung hăng đá một phát khiến cô té xuống địa ngục sâu vạn trượng. Chu Hy ôm chân hắn ta cầu xin năn nỉ nhưng cô ta không ngờ hắn lại máu lạnh dứt khoát cầm đồ gạt tàn thuốc bằng thuỷ tinh ném tới, ở ngay trên trán lập tức chảy máu ồ ạt không ngừng. Sau đó hắn ta nghiến răng rin rít quát lên tựa như một con thú dữ đang bốc hoả tức giận“Cút ngay!”Chu Hy sợ hãi ôm trán đang chảy máu vắt chân lên cổ nhanh chóng chạy khỏi đó, cô ta run rẩy đi đến bệnh viện khâu vết thương. Thế là từ đó, cô ta rơi vào lạc lối xung quanh không có đến một người thân chỉ toàn là người nước ngoài xa lạ, lấy số tiền ít ỏi gọi về cho cha mẹ để xin bay về.Cũng chính là do mày mà thôi, Chu Hy! Chính mày lựa chọn nó bây giờ lại hối hận gì nữa cơ chứ? Nhưng vẫn không sao...vì còn có một người vẫn còn yêu cô là Khang Duật đúng chứ? Khi đó anh điên cuồng đuổi theo cô vậy mà, anh vẫn còn đợi cô đúng chứ? Nói là làm, cô ta cất vali vào nhà sau đó đi đến nhà của Khang Duật để kiểm chứng, Chu Hy nghĩ rằng mình sẽ giả vờ tha thứ lỗi lầm cho anh sau đó...mọi thứ sẽ bắt đầu lại từ đầu.Càng nghĩ càng phấn khích, cô ta nôn nóng muốn liền ngay lập tức được gặp Khang Duật, đến khi xe taxi đi đến đầu đường cô ta lại bắt gặp một người con gái nhỏ nhắn đang đứng khoá cửa nhà của anh. Đồng tử căng lên, nói tài xế để mình xuống đây là được rồi, bước chân vững vàng càng đến gần người kia cô ta lại thấy càng quen thuộc. Gương mặt hiền lành, ngây thơ với hai đôi mắt ngây ngẩn—Mễ An! Chu Hy nhíu mày quyết định đi theo sau cô, muốn biết tại sao cô em gái mưa này lại xuất hiện ở nhà Khang Duật.Mễ An đi siêu thị rồi xách ra khá nhiều túi, cô ta cứ tưởng cô sẽ đi về nơi khác