Chương 1490
Vừa đi vừa tìm trong điện thoại, đều là những bể bơi bình thường. Hơn nữa không có ở khu Tây Nam. Chẳng lẽ những hội sở cao cấp sẽ không quảng cáo trên mạng sao?
Căn hộ trên tầng cao nhất của cô có bể bơi, nhưng cô chưa bao giờ dùng, chỉ có thể làm để ngắm. Đó là bởi vì cô sợ nếu xuống nước sẽ có nhiều chuyện xảy ra với Tư Hải Minh.
Đế Anh Thy đi tới, cảm thấy bản thân nên tìm người hỏi một chút. Quay đầu lại thấy tài xế vẫn đang lái xe đi theo, bất đắc dĩ đi tới. Lái xe lập tức mở cửa xe cho cô.
“Không phải, tôi không cần anh đi theo” Đế Anh Thy nói.
“Chuyện này.”
“Tôi chỉ đi quanh đây, nếu anh cứ đi theo tôi sẽ rất kì lạ đấy”
“Chuyện kia… Nếu cố Đế có chuyện gì nhất định phải gọi cho tôi”
“Xem anh nói gì kìa, nếu tôi gặp chuyện gì thì anh sẽ gọi cho Tư Hải Minh, đúng hay không?”
Tài xế sợ hãi cúi đầu xuống: “Vâng!”
Đế Anh Thy quay người rời đi.
Cô mặc kệ tài xế ở bên cạnh, đi đến bể bơi mới mở trong tiểu khu.
Đương nhiên cô không muốn cho tài xế đi theo, rồi lại nói vị trí của cô cho Tư Hải Minh! Để Anh Thy ngẩng đầu lên, nhìn các loại camera giám sát ở khu Tây Nam, im lặng. Để tránh được các thiết bị giám sát, cô phải mất kha khá thời gian. Cuối cùng đã tìm được câu lạc bộ giải trí ở Tây Nam.
Đi vào, Để Anh Thy đem thẻ móc ra, kẹp ở ngón giữa: “Bao hết cho tôi. Tôi muốn bơi lội”
“..” Quản lý sững sờ tiếp nhận thẻ đen của cô. Khi quét thẻ, trên thông tin hiện lên thẻ đen thuộc tập đoàn Vương Tân, quản lý suýt chút nữa đã cúi đầu một trăm tám mươi độ với cô: “Xin chờ một chút, tôi lập tức cho người đi dọn dẹp lại!”.
Để Anh Thy ngồi trong đại sảnh đợi, nhìn từng người lần lượt đi ra.
Chuyện này khiến cho những người đang chơi vui lập tức mất hứng, thậm chí có người định bỏ ra nhiều tiền, nhưng mà quản lý cùng ông chủ hội sở vẫn im lặng, vội vàng đem mọi người đi ra
Mười phút sau, ông chủ hội sở tới: “Xin chào, chúng tôi đã dọn dẹp sạch sẽ, còn lại mười nữ phục vụ để phục vụ cô, và nước trong hồ bơi đã được thay đổi, và toàn bộ hồ bơi đã được khử trùng. Xin mời!”
“Cảm ơn” Để Anh Thy cười. “Đừng khách sáo!” Ông chủ cúi người: “Chúc cô có khoảng thời gian vui vẻ!”.
Đế Anh Thy đổi đồ bơi, lặn thẳng xuống nước, giống như nàng tiên cá cuối cùng đã có thể trở về biển rộng, dáng người của cô ẩn rồi lại hiện trong làn nước, cực kì thoải mái.
Để Anh Thy rất thích lặn, chỉ khi không còn thở được nữa mới ngoi lên mặt nước. Hai cánh tay lùa nước: “Thật thoải mái”
Tiếp theo lại lặn xuống nước, bơi đi bơi về ba vòng, mệt mỏi không thể bơi tiếp, nằm ở bên cạnh bờ.
Một nhân viên phục vụ tới, hỏi: “Cô có muốn dùng nước gì không ạ?” “Mang cho tôi một ly rượu vang nhé.” Đế Anh Thy nói.
Để Anh Thy không uống được rượu, nhưng càng là người không uống được, lại càng thích uống hơn. Hơn nữa đã rất lâu không uống rượu, rõ ràng hơi nhớ.
Dù sao chỉ chuẩn bị uống một chút, cô sẽ không say đến chết đuối được. Nhân viên phục vụ mang tới nửa ly rượu vang, Đế Anh Thy lắc lắc ly, nhấp một ngụm.
Sau khi uống vài ngụm, cô tựa đầu vào cánh tay, đôi chân nhỏ bé dưới nước vẫn khuấy nhẹ nhàng, rất thoải mái.
Nằm một lát, uống hết ly rượu, đặt ly ở trên bờ, cô lại lần nữa xuống nước. Trực tiếp chìm xuống đáy bể. Bơi tới bên kia, ngoi lên.
Nghỉ ngơi một lát, tiếp tục bơi. Cô bơi mọi kiểu. Sau khi bơi rất lâu, cô đã mệt rồi, đã thoải mái, mới đứng lên, đi phòng tắm.
Đối mặt với vòi hoa sen để rửa sạch, cô vẫn đang nghĩ rằng mình sẽ đến đây chơi mỗi ngày.
Không đúng, Tư Hải Minh sẽ không thể nào mỗi ngày đều đến công ty? Nghĩa là thỉnh thoảng cô mới có thể đến đây.