Chương 1520
Không đúng, không đúng! Cô đang suy nghĩ cái gì đó? Tại sao lại muốn ở chung một chỗ với Tư Hải Minh? Tình hình như giờ đều lấy con cái làm tiền đề.
Ngay cả khi… Tư Hải Minh làm những chuyện đó với cô, cũng không liên quan gì đến cảm xúc!
“Anh cô không đến thăm cô sao?” Kiều Như An hỏi.
Đào Anh Thy đang đỉnh trả lời, thì cửa phòng mở ra. Tư Hải Minh đi vào thấy cô đang gọi điện thoại thì hỏi: “Ai gọi đó?” Kiều Như An chỉ nghe giọng cũng biết người nói là ai, tâm tình cô ấy cũng bị ảnh hưởng theo.
Đào Anh Thy lườm Tư Hải Minh một cái, nị Vừa mới dứt câu, Tư Hải Minh đã cướp lấy điện thoại rồi cúp điện thoại ngay lập tức.
“Này! Anh làm gì đó? Đừng có độc đoán như vậy chứ? Tôi đã nói là Kiều Như An rồi mà anh vẫn còn cúp điện thoại của tôi?” Đào Anh Thy tức cau mày nhìn anh chằm chằm.
“Đã nói những gì rồi “Còn có thể nói cái gì? Nói chuyện phiếm thôi!” Đào Anh Thy phiền muộn xuống giường.
“Đừng có nói với ai biết anh ba của em đang ở đây” Đào Anh Thy nghe thế thì biết có chuyện, hỏi: “Ý của anh là sao? Vì sao không thể nói?”
“Anh ba của em đang giả chết, nên không được cho ai biết”
“Cái gì? Giả chết?” Đào Anh Thy ngẩn người, xoay người lao ra khỏi phòng: “Anh ba, anh giả chết là sao?” Đế Bắc Lâm đang làm việc trên điện thoại di động thì sững người, nhìn Tư Hải Minh đi đằng sau Đào Anh Thy: “Cậu nói?
Tư Hải Minh không nói gì, có ý thừa nhận!
Đế Bắc Lâm không biết người này muốn làm chuyện quái gì!
Anh tức giận tới nghiến răng nghiến lợi, các bắp thịt
“Có phải đã có chuyện gì xảy ra không?” Đào Anh Thy hỏi.
Tư Hải Minh: “Để dụ Cố Mạnh ra, nên một tai nạn nhỏ đã được thiết kế” Đế Bắc Lâm nghĩ thầm, thế này còn tạm được! Sau đó anh nói theo: “Đó là thật.” Đào Anh Thy giật mình, cô còn tưởng có chuyện gì xảy ra!
“Vì thế anh ba mới chạy đến đây và thông báo với tất cả mọi người rằng mình đã xảy ra chuyện? Vậy thì phải báo trước cho em chứ! Suýt nữa em đã nói với Kiều Như An rồi!”
Đào Anh Thy tuy không nghĩ Kiều Như An có vấn đề, nhưng mọi thứ vẫn nên cẩn thận! Đừng khiến chuyện này thất bại trong nháy mắt như việc ở đảo Trân Châu, rồi lại đoán đến đoán đi…
Đế Bắc Lâm hỏi: “Kiều Như An nói gì với em?”
“Cô ấy hỏi em có phải ở đảo Trân Châu hay không, còn hỏi các anh có tới tìm em không” Đào Anh Thy nói: “Hai người có cảm thấy cô ấy đang mồi em nói ra không?” Đế Bắc Lâm và Tư Hải Minh không nói lời nào.
“Cũng có thể cô ấy đang thăm dò em có biết anh ba gặp chuyện hay không? Dù sao em vẫn đang ở thủ đô mà… “ Đào Anh Thy nói.
Khả năng này rất lớn.
Nhưng không nên nhìn nhận mọi thứ về một phía.
“Để em gọi điện thoại cho cô ấy” Đào Anh Thy xoay người trở về phòng lấy điện thoại di động, tiếp tục gọi: “Xin lỗi Kiều Như An, Tư Hải Minh… anh ấy lại tái phát tật cũ đấy mà”
Kiều Như An cười trộm: “Người đang yêu nó thế đó!” Cô để loa ngoài nên tất cả mọi người có thể nghe được, sắc mặt mỗi người mỗi khác.