Cho nên, Đào Anh Thy có mối quan hệ không trong sáng với người đàn ông khác bên ngoài? Đào Anh Thy cũng thật to gan! Tư Hải Minh đóng vai người bị lừa sao? Đúng lúc này, từ ngoài cửa truyền đến một hồi tiếng xôn xao.
Người phục vụ ngoài cửa bị một vệ sĩ lực lưỡng bức bách tới mức lùi ra phía sau.
Vệ sĩ được huấn luyện bài bản xếp thành một hàng dài, vệ sĩ đi đầu cung kính mở cửa ra.
Một bóng người cao to đi vào trong phòng, khí chất rất đặc biệt.
Sắc mặt những người khác đột nhiên thay đổi, tất cả đều đứng lên.
Đào Anh Thy nhìn chằm chằm di động, sau đó mới quay đầu nhìn lại.
Khi đột nhiên nhìn đến người đứng ở trong phòng, cô sợ tới mức thiếu chút nữa là rơi từ trên ghế xuống, vội vàng dùng một tay ổn định lại cơ thể chính mình.
Nhưng di động “lạch cạch” một tiếng rớt trên mặt đất.
Hai mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tư Hải Minh vừa xuất hiện, quên cả nhặt di động lên.
Thật sự nghi ngờ mình bị xuất hiện ảo giác! Tại sao anh ta lại xuất hiện ở đây? Lúc ở khu nhà cao cấp ven biển cô còn cố tình mời anh đi ăn cơm, nhưng đều bị từ chối…
Đào Sơ Tâm nhìn thấy Tư Hải Minh xuất hiện chỉ biết mình đoán trúng rồi.
Anh thật sự đến đây.
Ngay tại trước mắt, không biết còn quyến rũ hơn so với tivi bao nhiêu lân, xem nhiều khiến trái tim cô ta rung động không thôi, nhưng lại chỉ có thể kiềm chế đợi chờ cơ hội.
Tư Hải Minh tao nhã bước đến trước mặt Đào Anh Thy, thân hình quá cao lúc nào cũng làm cho người ta cảm thấy có sự chênh lệch.
Nhìn chằm chằm Đào Anh Thy trong vài giây, cúi xuống nhặt điện thoại lên, đưa cho cô.
Đào Anh Thy hoàn hồn, nhận lấy: “Cảm ơn..” Đào Hải Trạch thấy thế vội vàng chủ trì cục diện, kính cẩn: “Ngài Hải Minh, thật không ngờ ngài lại đến, thật là vinh hạnh! Tôi đổi một căn phòng lớn nhất, đổi bàn, đổi người phục vụ…” “Không cần, vậy được rồi” Giọng nói của Tư Hải Minh trầm thấp, uy hiếp lòng người.
“Vâng!” Kế tiếp, chính là tâm quan trọng của nơi Tư Hải Minh ngôi! Xa Huệ Anh vội kéo Đào Sơ Tâm đang sững sờ ở đó đến bên cạnh: “Ngài Hải Minh, ngồi ở đây đủ” Bàn ăn hình tròn, bên trái Đào Anh Thy là Đào Hải Trạch, bên phải là Đào Sơ Tâm.
Nếu Tư Hải Minh ngồi vào chỗ Đào Sơ Tâm, vậy sẽ
biến thành, bên phải Đào Anh Thy là Tư Hải Minh, bên phải Tư Hải Minh khẳng định là Đào Sơ Tâm! Vừa có thể để Tư Hải Minh ngồi bên cạnh Đào Anh Thy, vừa khiến cho Đào Sơ Tâm được như ý nguyện.
Thật sự là một kế hoạch hay! Đào Sơ Tâm dùng ánh mắt căng thẳng lại mong chờ nhìn Tư Hải Minh.
Mà Tư Hải Minh nhìn xuống Đào Anh Thy, mặt hơi nghiêng.
Đào Anh Thy hiểu điều này, toàn bộ người ở đây đều thấy được chỉ thị không tiếng động cũng không thể làm trái được của Tư Hải Minh.
Khi Đào Anh Thy di chuyển cái mông đã cứng ngắc trên ghế đến chỗ ngồi bị Đào Sơ Tâm để trống, sắc mặt của Đào Sơ Tâm và Xa Huệ Anh không phải là khó coi bình thường, nhưng lại không thể làm gì được.
Ánh mắt của Tư Hải Minh quét về phía gương mặt của Cố Mạnh, một cái liếc mắt kia cũng đủ làm cho người ta khó mà quên được.
Tư Hải Minh lập tức ngồi vào chỗ của Đào.
Anh Thy, khí thế âm trầm.
Sau khi anh ngồi xuống, những người khác mới dám ngồi.
Đào Hải Trạch lại không dám để Tư Hải Minh ăn đồ ăn thừa trên bàn! Lại gọi thêm mấy món khác nữa.
Đào Anh Thy đã nói từ sớm rồi, bầu không khí nơi Tư Hải Minh xuất hiện tuyệt đối sẽ vô cùng bí bách, khiến cho người khác đến thở cũng phải cẩn thận.
“Ngài Hải Minh, chút thức ăn ít ỏi trên bàn, rất cảm ơn ngài đã đến” Đến cả ngồi cũng có thể cảm giác được Đào Hải Trạch đang khúm núm.
“Không sao” Tư Hải Minh bắt đầu lột vỏ tôm ở trước mặt.
Những người khác cũng theo đó động đũa, nhưng cũng không có lúc nào tâm thần được yên ổn.
Ở đây so ra cũng chỉ có mỗi Đào Anh Thy là ăn rất thoải mái.
Đến bây giờ cô cũng không có suy nghĩ kỹ càng, tại sao Tư Hải Minh lại ở đây? €ó khi nào là bởi vì… Tư Viễn Hằng? Nhìn sắc mặt Tư Hải Minh lúc này sâu không lường được, không phải là người bên ngoài có thể đoán ra được.