Tư Hải Minh bước xuống từ Rolls Royce, người ở cửa quán bar hoảng hốt xôn xao Bảo vệ xếp thành hai hàng ngay ngắn cung kính chờ đợi.
Tư Hải Minh đi vào quán bar, phía sau là Chương Vĩ và vệ sĩ.
Cửa phòng được mở ra, Tư Hải Minh đi vào, phong thái không giận mà uy khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Người trò chuyện bên trong lập tức đứng lên: “Anh Hải Minh!”
Bốn người đàn ông, hai người phụ nữ, một người phụ nữ trong đó là Đào Sơ Tâm.
Tư Hải Minh không đổi sắc mặt, ngoảnh mặt làm ngơ đi đến trước sô pha rồi ngồi xuống, vắt chéo chân dài.
Những người khác mới ngồi xuống.
Chương Vĩ ngồi trên chiếc ghế sô pha ở bên cạnh Tư Hải Minh, nhìn Đào Sơ Tâm.
Không chỉ có Đào Sơ Tâm lạ mặt, còn có một người đàn ông khác đang ngôi rất nghiêm chỉnh.
“Đến chơi thôi, không cần căng thẳng như vậy” Tư Hải Minh liếc nhìn anh ta, lạnh nhạt nói, giống như anh tới đây chỉ để chơi.
Người khác thì không dám nghĩ như vậy!
“Vâng, anh Hải Minh” Người đàn ông vội vàng gật đầu: “Có thể ra sức cho cậu Hải Minh, là vinh hạnh của tôi!”
Chương Vĩ mỉm cười: “Giám đốc truyền thông như tổng giám đốc Tào là chủ lực trên mạng, sức ảnh hưởng không thể coi thường!”
“Đâu có đâu có, so với cậu Hải Minh thì không đáng nhắc tới” Tào Mạnh Khôi vội vàng hơi khom người xuống.
“Giám đốc truyền thông có thể kiểm soát làn sóng dư luận há lại không đáng nhắc tới? Gần đây thấy anh Hải Minh rất nhiều trên mạng!” Chương Vĩ nói.
Tào Mạnh Khôi không ngu, là thư ký cao cấp của cậu Hải Minh thì không phải người thích đào bới tin tức, ông ta cố gắng nhìn mặt mà nói chuyện, nơm nớp lo sợ xét lại bản thân: “Vâng, lúc về nhất định tôi sẽ xem thêm, suy nghĩ thêm, hết lòng đi theo cậu Hải Minh!”
“Không nghiêm trọng như vậy.’ Tư Hải Minh lên tiếng, giọng nói bình thản vang lên trong phòng khiến người ta dè dặt.
Chương Vĩ nhìn Đào Sơ Tâm: “Sao cô Sơ Tâm cũng có hứng thú tới chơi vậy?” “Làm ăn ở thủ đô, đụng phải cũng không lạ đúng không?”
Đào Sơ Tâm ra vẻ đoan trang, nhìn Tư Hải Minh: “Tôi cảm thấy phụ nữ phải có sự nghiệp giống như đàn ông, chứ không phải làm bình hoa”
Một người đàn ông có quyền nói tiếp: “Anh Hải Minh, Đào Sơ Tâm là cô gái mạnh mẽ tôi
mới quen đấy.
Trên đời nhiều phụ nữ mạnh mẽ, nhưng phụ nữ xinh đẹp mạnh mẽ có khí chất thì rất hiếm có, hơn nữa còn biết nhảy!”
Tư Hải Minh nhìn Đào Sơ Tâm, đôi mắt đen sâu không lường được.
Đào Sơ Tâm cố gắng để bản thân có sức quyến rũ, với cô ta mà nói, được Tư Hải Minh tỉ mỉ xem xét cũng là một loại yêu thích.
“Không tệ” Tư Hải Minh thu tâm mắt, nhấp hớp rượu trong ly, gương mặt không nhìn ra cảm xúc.
Người đàn ông kia thuận thế leo lên, kiềm chế vui sướng, dù sao có nhiều người tặng phụ nữ cho Tư Hải Minh đều không thành công! Có thể thấy Đào Sơ Tâm đã vào mắt anh!
“Nếu anh Hải Minh thích xem nhảy múa, tôi nghĩ cô Sơ Tâm chắc chắn rất sẵn lòng nhảy riêng cho anh Hải Minh xem”
“Biết nhảy thoát y không?” Câu nói này của Tư Hải Minh với đàn ông mà nói, chính là có cùng hứng thú.
“Đừng nói nhảy thoát y, cởi hết sạch cô ấy cũng vui vẻ không thôi!”
Người đàn ông thoải mái cười.
Vẻ mặt của người đàn ông hiện vẻ hứng thú.
Đào Sơ Tâm nghe thì nhíu mày, lộ vẻ không vui, bị đàn ông lôi ra bàn luận đề tài như thế, khác gì xem cô ta là đồ bán?
Nhưng cô ta nhịn được.
Một là cô ta không muốn thể hiện mình dễ mất bình tĩnh, không đúng mực ở trước mặt Tư Hải Minh; hai là cô ta không thể đắc tội bất cứ ai trong phòng này! Vì có thể tiếp cận Tư Hải Minh, cô ta đi một vòng lớn mới có thể vào đây!
Cô ta không nghĩ từ bỏ cơ hội này.
“Có đồ tốt sao có thể để tôi thưởng thức một mình? Như thế rất chán, hay là nhảy luôn ở đây để chúng ta cùng mở mang tầm mắt.” Tư Hải Minh nói.
Sắc mặt của người đàn ông cố gắng chào hàng và cả Đào Sơ Tâm hơi cứng đờ.
Nhảy riêng cho Tư Hải Minh, và nhảy ở đây có ý nghĩa khác nhau.