Khi thể của hai người quá mạnh, trong ánh mắt tựa như cất giấu tia sáng khốc liệt, cứ có cảm giác như chỉ một giây sau thì sẽ tàn sát nhau đến mức máu tươi tung tóe.
Tất cả mọi người trên bàn tiệc đều không dám thở mạnh, cứ như thế nhìn chăm chăm hai người.
Phản ứng của Mộ Yên Lệ hơi chậm một chút, thế nhưng cũng cảm giác được sự biến đổi nhỏ bé trong bầu không khí này, cô tươi cười lôi kéo Dung Tư Thành.
"Làm gì thế? Chỉ là một kiểu xưng hô mà thôi, cũng không đại biểu được cái gì.
Tôi còn gọi ông của Dung Tư Thành là ông nội đấy, hai người thật là Ngày vui thế này đừng gây chuyện nữa, bị tôi ghi thù thì hai người thảm đó."
Nói xong, cô rót đầy ly rượu cho Dung Tư Thành, tiếp đó cũng quay qua rót đầy ly rượu cho Tề Vấn Tiêu.
"Uống rượu, cảm ơn mọi người đã tới ủng hộ, lạicòn hỗ trợ cả địa điểm tổ chức bữa tiệc này.
Lát nữa nhất định phải giảm giá cho tôi, tôi vừa mới khởi nghiệp thôi, tiền vốn còn chưa thu về đâu!"
Tề Vấn Tiêu hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn thu lại ánh mắt đặt trên người Dung Tư Thành, mỉm cười nói: "Quần áo đều được bản sạch rồi mà còn chưa thu hồi vốn? Bà chủ Mộ còn than nghèo nữa à?"
Mộ Yến Lê trịnh trọng trả lời: "Thật sự rất nghèo, còn chưa kiếm được tiền thuê nhà nữa đâu đấy."
Tề Vấn Tiêu đáp: "Hối hận, sớm biết vậy thì tôi cũng đầu tư để góp vốn cho cô rồi."
Mộ Yến Lê cũng cười nói: "Tôi cũng hối hận, không sớm đổi một cửa hàng hoa tươi làm quà tặng."
Mọi người biết chuyện này đều cười ồ cả lên, bầu không khí trên bàn tiệc trong thoáng chốc đã sôi nổi hơn nhiều.
"Tới đây, uống rượu!" Mộ Yến Lê nâng ly rượu lên ra hiệu.
Dung Tư Thành lại một lần nữa đoạt lấy ly rượu của cô, nhìn Tề Vẫn Tiêu, trong lời nói mang theo hàm ý: "Có một số người và một số chuyện đã sớm được định sẵn, cho dù hối hận thì cũng muộn rồi.
Yến Lê đãuống rất nhiều, tôi uống thay cô ấy!"
Vấn Tiêu không động đây, đôi mắt hung hăng nhìn chằm chằm Dung Tư Thành.
Dung Thành cũng mặc kệ cậu ta, thẳng thắn tiếp đón người tiếp theo.
Thời gian sau đó, mọi người trên bàn tiệc cũng không nhằm vào Dung Tư Thành nữa, chóng kính rượu xong tất mọi người.
Dung Tư Thành lại tìm nhân viên phục vụ tách trà giải rượu cho Yến Lê.
"Uống chút trà đi, nếu không chịu"
Mộ Yến Lê vụng trộm liếc nhìn mấy người quanh tiệc, cô chút ngại ngùng nhưng lại không biết chối như thế nào, sau đó khoát không từ chối nữa, nhận
Thẩm Hoa Linh nhìn Trương Linh Đan lại ghé đầu đến trước cũng không biết đang nói cái gì.
Trương Linh Đan cứ thường xuyên dựa vào người Lâm là đang nói chút chuyện ngọt ngào không nói cho người khác biết đấy nhỉ?Cô ấy đột nhiên cảm thấy bực bội, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, vừa tiến vào một lúc thì Trương Linh Đan cũng đi vào theo.
Thật lòng mà nói, cô ấy thực sự không thích nổi người phụ nữ này, có thể cũng không đơn giản chỉ bởi cô ta là bạn gái của Lâm Hà Vinh, mà còn bởi vì tác phong của hai người không hợp nhau.
Phụ nữ ở cùng một chỗ, nói với nhau mấy câu liền biết được hợp hay không.
Trương Linh Đan chính là kiểu người hay nói lời ngon tiếng ngọt, chỉ mấy câu nói là đã có thể khiến cánh đàn ông đầu óc choáng váng không tìm ra phương hưởng.
Còn tính cách cô ấy thì lại hoàn toàn tương phản với Trương Linh Đan, nói to tiếng, tính tình nóng nảy, thuộc về kiểu người một lời không hợp thì sẽ động tay.
Cứ so sánh giữa hai người như thế này, nếu cô ấy là đàn ông, chắc cô cũng sẽ lựa chọn Trương Linh Đan!
Chẳng có gì khó hiểu cả! "Chị Hoa Linh, chị không sao chứ?" Trương Linh Đan đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy Thẩm Hoa Linh đứng bên cạnh bồn rửa tay liền quan tâm hỏi.Thẩm Hoa Linh lắc đầu: "Không sao "
Trương Linh Đan nhíu mày, nét mặt thoáng mang theo lo lắng: "Em thấy sắc mặt chi không tốt, có phải đã uống nhiều rồi không?"
Thẩm Hoa Linh mất tự nhiên sở mặt mình: "Vẫn ổn, tôi uống rượu liền hiện hết lên mặt "
Trương Linh Đan lại là bộ dạng rất am hiểu người khác, lên tiếng khuyên nhủ: "Vậy chị đừng uống nữa nha, chị xem dáng vẻ này thật là khó nhìn mà đàn ông sẽ không thích phụ nữ uống rượu đâu."
Nghe vậy, Thẩm Hoa Linh khẽ nhíu mày lại: "Có liên quan gì tới việc uống hay không uống rượu? Yến Lệ cũng uống rượu, cũng chẳng chậm trễ việc người ta có người yêu thích.
Cái chuyện thích hay không thích này vẫn là do người ta thôi, củ cải rau xanh các thứ cũng có tình yêu của riêng mình, người này không thích, không hẳn người khác cũng sẽ không thích!"
Thẩm Hoa Linh đột nhiên có chút phiền lòng, quay người đang định ra ngoài thì lại nghe thấy Trương Linh Đan người nhạo: "Người khác thích như thế nào thì tôi không biết, nhưng tôi biết Lâm Hà Vinh thích như thế