Lương Tử Huyên bất ngờ, sau đó thấy Mộ Yến Lệ đưa điện thoại di động trên tay cho nhân viên tại đó, một lúc sau, nhân viên cầm điện thoại di động bước ra ngoài..
Mọi người đều không rõ lí do, sôi nổi bàn luận: “Là có ý gì?" “Mộ Yến Lệ nói có chứng cứ, vậy có lẽ cái điện thoại đó chứng cứ sao?” “ý tưởng là thứ ở trong đầu, sao có thể dùng điện thoại để chứng minh chứ?” “Ai biết được, cứ xem trước đã!” Lương Tử Huyên cũng không ngờ tới việc này, chẳng lẽ Mộ Yến Lệ thật sự có chứng cứ sao?
Ngày đó không phải cô ta đã kêu người xóa đoạn phim trong camera ở cửa hàng của Mộ Yến Lệ rồi sao? Chẳng lẽ xóa nhầm nhầm rồi sao?
Hay là cô tìm hacker khôi phục lại đoạn video theo dõi trong máy tính?
Dù sao cô ta cũng có tật giật mình, tuy cô ta không biết Mộ Yến Lệ có chứng cứ gì, nhưng cô ta vẫn lên kế hoạch giải quyết ổn thỏa.
“Được rồi, không quan tâm đến chuyện đó nữa, tôi tự nhận là do tôi xui, cô không cần làm mất thời gian của người khác nữa, đây là lễ khai mạc của “Hồ Ly Chín Đuôi Tiểu Thất”, tôi không muốn làm loạn nữa, tôi xin lỗi!” Nói xong thì cô ta cũng chuẩn bị bước đi Mộ Yến Lệ lại kéo cô ta trở lại: “Bây giờ cô mới biết mình đang làm loạn sao, cô có nghĩ là hơi muộn rồi không?"
Lương Tử Huyên tức giận nói lại: “Mộ Yến Lệ, tôi đã xin lỗi, cô còn muốn thế nào nữa?” “Tôi đã cho cô cơ hội nhưng cô không biết quý trọng! Một hai là phải tìm anh Tư Thành giúp cô chống lưng, sao nào? Anh Tư Thành của cô không giúp được cô sao?” Mộ Yến Lệ nhìn cô ta, nở một nụ cười thân thiện.
Lương Tử Huyên nghe thấy trong lời nói của cô có vẻ khiêu khích, cô ta quay đầu nhìn Dung Tư Thành, vừa định nắm lấy cánh tay anh, nhưng đã bị Dung Tư Thành khéo léo né tránh.
Đùa à?
Lương Tử Huyên uất ức nói: “Anh Tư Thành, anh nhìn xem cô ta ngông cuồng như vậy, đây không phải là cô ý nói anh không có năng lực sao?”
Dung Tư Thành gật đầu: “Đúng là rất ngông cuồng.”
Nói xong,