Một đêm Lục Dật Kha không tha, “Lục Dật Kha, bây giờ công ty hang sói hang cọp, loại người gì cũng có, không có người nhà trong công ty sao được chứ?”
Lục Dật Kha nghe xong lời này, mỉa mai bà ta, “Tần Ninh Trân, hang sói hang cọp thực sự là bà, đừng nghĩ rằng tôi không biết bà bí mật làm gì? Bây giờ cha của Mộc Tử Hoành đã thu mua lại 30% cổ phần, chỉ cần thu mua thêm 20% cổ phần, ông ta liền có quyền đứng trong hội đồng quản trị để nói chuyện rồi, thu mua thêm một ít nữa, thì vị trí đổng sự trưởng của tôi phải nhường rồi, đến lúc đó tập đoàn Lục Trân, đã đến lúc thay tên đổi chủ rồi.
Như vậy bà rất hài lòng đúng không?”
Lục Dật Kha trông có vẻ tức giận, kể từ khi hai người họ kết hôn, chưa bao giờ có tiếng động lớn như tối nay.
Tần Ninh Trân và Lục Hạo Khải, ngày càng quá đáng.
Tần Ninh Trân nghe xong lời này, đáy lòng càng cáu kỉnh hơn, động đến tổ ong lớn như vậy, trái tim bà ta cũng không dễ chịu.
Nhưng ngược lại, bà ta quan tâm nhiều hơn đến tương lai của con trai mình, nhiều hơn về tương lai của mình, và bà ta sẽ không từ bỏ mọi thứ khi bà ta chưa có được tập đoàn Lục Trân.
Lục Hạo Khải nghe xong lời này, nhìn mẹ mình, khuôn mặt bắt lực.
Chuyện của Mộc Tử Hoành, bà ta đã không thực hiện sắp xếp tốt hơn, nên mới trở thành bộ dạng bây giờ.
Tần Ninh Trân nói: “chuyện của Mộc Tử Hoành, tôi không có gì để nói, nếu họ nghĩ rằng tôi đã làm, thì đưa ra bằng chứng đi.”
Nếu bà ta thừa nhận chuyện này, thì bà ta sẽ mắt mặt ở’ Giang thành.
Lục Dật Kha chỉ cảm thấy vô cùng mỉa mai khi nghe lời này.
Ông nhìn Tần Ninh Trân với một khuôn mặt nhạo báng, nhìn vào khuôn mặt ác độc của bà ta, lúc này mới thấy rằng khi bạn bắt đầu thực sự ghét một người, người đẹp cũng trở nên đáng sợ.
“Tần Ninh Trân, khi họ tìm thấy bằng chứng, thì bà cũng sẽ không phải là vợ tôi nữa rồi, tôi không muốn giữ một con sói bên cạnh mình.” Lục Dật Kha nói giận dữ, quay lại và đi xuống cầu thang.
Tần Ninh Trân nhìn bóng lưng quyết liệt rời khỏi mình, sao lúc đầu bà ta lại thích ông chứ.
Nhưng lúc đó chỉ có thằng khốn này là dễ lừa nhát.
Tần Ninh Xuân khuôn mặt ác độc, bà ta đi