Chuyện này cũng không tính, cô ta thích ăn đồ ăn vặt, hơn nữa là vừa ăn vừa xem TV, thường xuyên khiến cho trên sô pha và sàn nhà vương vãi đầy vụn đồ ăn, ăn một tô mì gói, nếu không có nhân viên dọn vệ sinh theo giờ đến, cô ta cũng vứt đến mốc meo mà không chịu rửa…….
Mậu Tử Hiên phàn nàn kể khổ, vẻ mặt đây hói hận.
Lý Nghệ Na chỉ lạnh lùng qua hắn, chế nhạo nói: “Đây là lựa chọn lúc trước của anh, anh không phải rất thích người phụ nữ như vậy sao?
Nếu thích, thì nên bao dung tất cả khuyết điểm của cô ta.
Hiện tại đến anh đến nói với tôi những lời này, so với việc đã vứt bỏ tôi trước đó lại càng thêm tàn nhẫn.”
Mậu Tử Hiên nhìn qua Lý Nghệ Na, vẻ mặt áy náy, mày nhíu lại, “Na Na, thời điểm đó thật sự tôi đã bị Bùi Dao Tinh dụ dỗ, cô ta là bạn thân nhất của em, tôi dù có vô sỉ đến máy cũng sẽ không làm ra những chuyện như vậy, chỉ là đêm đó cả hai chúng tôi đều uống rượu…….
R “Đủ rồi.”Lý Nghệ Na phẫn nộ rống to, nhìn qua Mậu Tử Hiên, ánh mắt tràn đầy giận dữ, hiện tại bà không bao giờ … muốn nhắc tới những chuyện trước kia nữa.
Những chuyện trước kia ở trong lòng bà cũng như một quả bom hẹn giờ, chỉ cần có một người nhắc tới chỉ sợ bản thân sẽ đau như tan xương nát thịt.
Cái cảm giác miệng vết thương bị xé toạc ra, khiến bà không thể chấp nhận nồi.
“Na Na, đã nhiều năm như vậy, cũng đến tuổi này rồi, em thật sự không muốn tha thứ cho tôi sao?”
Sắc mặt Mậu Tử Hiên trở nên ảm đạm, khuôn mặt cũng tỏ rõ sự bất lực, loáng thoáng lộ ra một tia tuyệt vọng trong ánh mắt.
Ở cạnh Bùi Dao Tinh mấy năm nay, cũng không thể an ủi tâm hồn cô độc của hắn, ngược lại còn khiến hắn càng ngày càng cô độc.
Thứ Bùi Dao Tinh để ý không phải là gia đình của bọn họ, mà là tiền tài cùng danh vọng.
Lý Nghệ Na khoanh hai tay, vẻ mặt lạnh lùng, “Cả đời này tôi cũng không bao giờ tha thứ cho anh.”
Kẻ phản bội, bà vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ tha thứ.
Lại càng không bao giờ tha thứ cho người đã từng đứng trước mặt mình thề non hẹn biển, xoay người liền phản bội mình đến với người mình thân cận nhát.
Hiện tại bà cũng đã hiểu được, có khổ có sướng thì cuộc đời mới phong phú, trọn vẹn, cũng hiểu được có đủ trải nghiệm đời người mới là công bằng.
Bà vẫn luôn bị giam hãm trong chính nỗi đau của riêng mình, cũng không thể có thêm được nhiều không gian hơn.
Chỉ có thể vùng lên thoát ra khỏi nỗi đau