Lục Tư Tư có chút kinh ngạc nhìn mẹ, “Mẹ, ở khoảng cách xa như vậy, mẹ cũng có thể phân biệt được hai đứa nó sao?”
Mộ Thanh nhìn qua cô cười cười: “Hai anh em chúng từ lúc còn rất nhỏ, mẹ đã có thể phân biệt được đứa lớn đứa nhỏ rồi, Tiểu Tuần lúc còn nhỏ cũng không thích khóc lóc hay làm loạn, nó trầm tính một cách bắt ngờ.
Mà Nhiên Nhiên là khóc nhiều nhất, Kỳ Kỳ lại quấy rối nhất, mới đầu ta cùng Lam Lam đều cảm thấy con bé có khả năng mắc chứng tăng động, con mang nó đi bệnh viện kiểm tra cả một vòng, thầy thuốc nói con bé rất bình thường, chúng ta mới yên tâm.”
“Chà!”
Lục Tư Tư mang vẻ mặt khiếp sợ, “Mẹ, cha mẹ sinh con trời sinh tính, mỗi một đứa cũng không thể giống nhau, mấy đứa nó là sinh ba, tính cách khẳng định sẽ khác nhau, mệt tâm hai người nghĩ đến chứng tăng động.
Hiện tại trẻ con thời nay đều như vậy, đứa trẻ nào cũng thích làm ầm ï, Phi Dương lúc còn nhỏ cũng như vậy, ngoại trừ những lúc ngủ, sẽ không có lúc nào là im lặng yên tĩnh cả, chỉ cần những lúc thằng bé không ngủ được, trên sàn nhà ở phòng khách sẽ đủ các loại chai chai lọ lọ, đồ chơi của nó, lúc ngủ cũng không chịu ngủ yên ổn, luôn phải khóc đến mệt mỏi mới ngủ, mỗi mình hai người làm sao có thể chăm sóc được ba đứa trẻ vậy?”
Cô chăm sóc có một đứa, mà đã cảm thấy khó khăn đến vậy rồi, đến mức cả đời này cũng không nghĩ muốn sinh thêm đứa nhỏ nữa.
Mộ Thanh nhìn qua con gái, vẻ mặt đau lòng, “Tư Tư, con từ nhỏ đến lớn, mẹ đều không có ở bên cạnh con, mẹ vẫn biết con rất khổ cực, một mình sinh đứa nhỏ, một mình ở cữ, máy chuyện này mẹ đều biết rõ, vừa phải chăm sóc Phi Dương, vừa phải làm việc, mẹ tưởng tượng đến cảnh đó, đáy lòng cũng rất áy náy.
Mẹ cùng Lam Lam mang theo ba anh em Tiểu Tuấn, ngay từ đầu đã không dễ dàng, đặc biệt là Lam Lam, buổi tối phải thay tã đêm, cho con bú, cả đêm cũng không ngủ ngon giấc.
Nhất là những lúc có đứa bị ốm, cả đêm con bé cũng không được ngủ.
Nhưng mà hiện tại đã tốt lắm, tắt cả khổ đều đã qua đi, sau này các con đều phải sống tốt.”
Lục Tư Tư vừa nghe lời này, cười lắc lắc đầu, “Mẹ, những năm gần đây, con chưa từng trách mẹ, tuy nhiên những lúc gặp khó khăn lại rất nhớ mẹ, nghĩ đến việc sẽ được gặp mẹ thì mọi khó khăn đều biết mắt không một dấu vết.”
Con sẽ lấy lại sự tự tin, mỗi ngày đều sẽ sóng thật tốt.”
“Cái này