Bác sĩ Dương trầm giọng nói: “Giám đốc Lục, kiểm tra dầu hiệu sinh tồn đã thấy ổn định, hiện tại chúng tôi đang suy nghĩ biện pháp đề cho chủ tịch tỉnh lại.”
Đôi mắt âm trầm Lục Hạo Thành chợt có chút tia sáng “Bác sĩ Dương, nói như vậy, cha tôi vân có thê tỉnh lại được sao?”
Bác sĩ Dương nói: “Chuyện này cũng phải phụ thuộc vào vận may của chủ tịch, ông ây do không được cứu chữa kịp thời, khiên tụ máu trong não, hiện tại đã lấy được máu đồng ra,chỉ có thê chờ chủ tịch chậm rãi khôi phục lại.”
Lục Hạo Thành thở dài nhẹ nhốm một hơi, chỉ cân cha có thê tỉnh lại được là tốt rồi.
Những chuyện khác có thể từ từ sẽ đên.
Lam Hân cũng nhẹ nhàng nắm dấy tay anh, nhìn anh mỉm cười, tuy răng anh vẫn thể hiện bản thân rât căm ghét cha mình, nhưng cô biết, đáy lòng anh vẫn rất quan tâm đến ông ấy.
.
truyện teen hay
Trong khoảng thời gian này, chủ tịch gặp chuyện không may, ngoại trừ lúc đôi mặt với cô, vẻ mặt anh luôn tươi cười, nhưng lúc anh ở một mình khuôn mặt luôn phảng phât ưu thương.
Cô cười nói: “A Thành, chuyện này có thể yên tâm rôi, chủ tịch, người tốt thì sẽ được trời phù hộ, nhát định rất nhanh thôi sẽ tỉnh lại.’ Trong mắt Lục Hạo Thành phát ra ánh sáng dịu dàng, “Đúng!”
Lập tức, cả hai người thay bộ quần áo cách ly, vào phòng chăm sóc đặc biệt thăm Lục Dật Kha.
Lam Hân nhìn thấy trên người đối phương căm vô số máy móc thiết bị y tê, tâm trạng trở nên vô cùng phức tạp.
Lục Hạo Thành nhìn thấy cha mình năm ở trên giường bệnh vẫn không nhúc nhích., hốc mắt ướt át, đáy lòng khó chịu đau đón như có kiên căn vào tim vậy.
Người cha từng hô mưa gọi gió của_ anh, cứ như vậy mà ngã xuông, mỗi khi nhớ tới chuyện này, anh vân có chút khó tin Hai người ở phòng bệnh lý tầm 10 phút liền rời đi.
Lục Hạo Thành dặn dò bác sĩ Dương phải chú ý một số chuyện, ngoại trừ anh và chị gái tới thăm, thì không có bất cứ ai vào thăm bệnh cả.
Làm như vậy, có thể tránh được đám người