” Lam Hân bật cười lớn “Lục Hạo Thành, cho dù uông phải dấm ghen tuông cũng phải giả bộ như đang uống nước tương, không thê đê cho người khác xem thường.”
Lục Hạo Thành lập tức phản bác nói: “Anh cũng không có ghen.”
Vẻ mặt thì tràn ngập ghen tuông, lời này có vẻ không có một chút thuyêt phục nào.
Lam Hân nói: “Lục Hạo Thành, anh đừng quá so đo, Cần Hi cùng chúng ta đều là bạn bè.”
Lục Hạo Thành rầu rĩ không vui nhìn thoáng qua cô, bạn bè gì chứ:, bạn bè muôn cướp bà xã của anh thì có.
“Không cần, chúng ta tự mình ăn.”
Lục Hạo Thành mang vẻ mặt không muốn, dù sao đồ cô làm chỉ có thể cho anh ăn.
Điều đẹp nhất trên đời với anh là khi ăn no ngủ say đều có cô bên cạnh.
Lam Hân nhíu mi nhìn anh: “Nhiều như vậy, chúng ta tự ăn thì có thể ăn hết điược không?
Sau khi gói xong với đống nguyên liệu này, sẽ làm ra hàng trăm cái sủi cảo đây.”
Lục Hạo Thành nhìn thấy, cô mang vẻ mặt kiên quyết, chỉ có thẻ yên lặng gật gật đâu, “Được! Mang cho anh ta 40 cái đi.”
No nứt vỡ cái bụng anh ta luôn.
Một câu cuối cùng này, anh không dám nói ra, nói ra thì cô gái nhỏ này chắc chắn sẽ nồi cáu với anh.
Lam Hân vừa thấy anh đã buông xuôi, liền bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nẫu ăn.
Tới khoảng 6: 00, Lam Hân gói được ba lông sủi cảo lớn, hai người ăn một phần còn lại vào thì bảo quản trong tủ lạnh.
Lục Hạo Thành cùng Lam Hân cùng đi mang qua cho Nhạc Cần Hi.
Nhạc Cần Hi đã trở lại căn hộ gần công ty của mình.
Nhìn đến Lam Hân lần đầu tiên đến nhà, anh vừa vui vừa ngạc nhiên “Lam Lam, sao em lại tới đây?”
Lục Hạo Thành yên lặng từ một bên đi ra, Nhạc Cần Hi nhìn thấy Lục Hạo Thành cũng đến, vẻ mặt kích động bỗng