“Phu nhân.”
Lâm Tử Thường cười đi đến.
Cô ta ăn mặc thời trang, không chỉ có giá trị nhan sắc, mà còn có dáng người ma quỷ, lúc vừa đến tập đoàn Lục Trăn, còn có không ít người hâm mộ cô ta.
Những chuyện xảy ra trước đó cũng không mài mòn góc nhọn và lòng kiêu ngạo của cô ta, vân là vẻ mặt cao ngạo, kiêu kỳ mà xa cách trước kia, cô ta bước trên đôi giày cao gót tám phân bước tới trước mặt Tân Ninh Trăn.
“Phu nhân, đây là bản vẽ thiết kế trang phục mùa đông, mời xem xem.
Bản vẽ thiết kế của Lam Hân, đa số đều gọn gàng đơn giản và phóng.
khoáng, cũng không phải là người nào cũng thích loại phong cách này, chúng ta sẽ đột phá từ những phương diện khác, cũng có thể vượt mặt được tập đoàn Lục Thị.”
Tân Ninh Trăn cười gật gật.
đầu, “Tử Thường, có sự gia nhập của cô, tập đoàn Lục Trăn chúng ta giống như dệt hoa trên gâm vậy, bởi vì có cô đầu quân vào, những người trong ban giám đồc kia cũng bớt ôn ào hơn.”
Tần Ninh Trăn tiếp nhận bản vẽ thiết kế, mở ra rồi nhìn thoáng qua, vừa nhìn vào đã thấy khá vừa lòng, gật gật đầu.
“Không tồi, chờ đến cuộc họp vào sáng mại đề cho mọi người xem xem, nếu không có ý kiên gì, chúng ta liền bắt đầu bắt tay vào làm chuẩn bị.
Tựa như cô nói, Lam Hân cũng không phải là thần thánh phương nào, cũng không phải là nhà thiết kế vô song gì, trong cái vòng luần quần này, nhân tài xuật hiện lớp lớp, lây năng lực của cô thì nhất định có thê đánh bại Lam Hân.”
Bà ta vẫn luôn chú ý đến những thiết kế của Lâm Tử Thường, cô ta đúng là thích hợp với phương hướng phát triển của tập đoàn Lục Trăn.
Lâm Tử Thường cười gật gật đầu, “Phu nhân, tôi có đủ tự tin để có thể đánh bại Lam Hân.”
Mục đích cô ta đến nơi này là có thể đánh bại được Lam Hân.
Nếu không, xem tình huồng hiện tại của cô ta, dù có đến nước nào để phát triển cũng đều tốt hơn ở trong nước.
Nhưng trong lòng cô ta còn nhiêu thứ chưa buông bỏ được, bởi vì người phụ nữ Lam Hân này, cô ta đã