Hiện tại bên ngoài mọi người đêu đang nghị luận, nói nhà của chúng ta có phải quá nhỏ nhen keo kiệt quá hay không.
Đem An An cứ như vậy mà cho người ta, ngay cả cái tiệc cưới cũng không có, người không biết, còn tưởng răng chúng con không ‹ đối xử tết với con gái mình không biết chừng.”
Bà nội Cố nhìn thoáng qua con dâu, giọng điệu không hài lòng: “ Con hiện tại mới biết được tính nghiêm trọng của chuyện này sao?
Gia tộc trăm năm nhà họ Cô chúng ta, chưa từng có ai nói hai lời, vô trách nhiệm cả, chuyện này cân phải mau chóng giải quyết.”
“Ôi trời! Nhìn thấy.
thôi cũng biết ăn rất ngon rồi, sủi cảo này trông trắng trẻo, mập mạp, mùi thơm thoang thoảng, thật sự là khiên cho người ta phải thèm nhỏ dãi nha.
Tiểu Ức đúng là rất có lòng, vẫn nhớ đến người bà nội này.”
Bà nội Cố cũng vui vẻ đến cười toe tóe.
Có Ức Sầm cũng vội vàng ngồi vào vị trí, mím mím đôi môi thèm thuông, trong nhà rất ít khi làm vằn thăn ăn, thỉnh thoảng cũng có ăn một lần, ngửi hương vị thơm phức này thật sự hập dẫn.
Có Tích Hồng cười nói: “Mẹ, Lam.
Lam nói, nêu mẹ thích ăn, cuỗi tuân con sẽ gọi điện thoại cho con bé, sau khi nó gói sủi cảo xong, con sẽ chạy qua lây về cho mẹ.”
“Vậy ư?”
Ánh mắt Bà nội Cố sáng ngời, cười với vẻ mặt vui vẻ, “Tiểu Ức từ nhỏ đã luôn quan tâm chu đáo như vậy, phải sớm đem con bé đưa vê nhà mới phải, ta tuổi đã lớn rồi, muốn cùng cháu gái ở cùng một chỗ, cũng đáp ứng được tâm nguyện nhiêu năm qua mặt thê diện này, mời cô giáo của mình một bữa cơm.
Bùi Dao Tỉnh lúc trước cũng là do nhìn vào thân phận con gái nhà họ Có của cô ta, mới suy nghĩ tiếp nhận cô ta.
Nhưng mà trong khoảng thời gian này không biết là có chuyện gì xảy ra, tính cách của cô giáo rất