Cô ta nhìn vào màn hình máy tính với vẻ mặt không thể tin, cô ta còn tự tin nghĩ răng, ngày mai bản thân sẽ trở thành phu nhân ehủ tịch của tập đoàn Lục Trăn.
Danh hiệu này cao quý đến cỡ nào, cũng là vị trí mà những người phụ nữ ở thành phố Giang này mơ ước nhất.
Ở trong lòng cô ta, cho dù tập đoàn Lục Tiöi mà Lục Hạo Khải không chiếm được, thì phía sau hắn còn có một số bắt động sản còn có thể lợi dụng, chưa từng nghĩ đến, hắn căn bản còn không phải là con trai của Lục chủ Tịch.
Nhìn thấy tin tức này, mặt Cố An An xám như tro tàn, lại cảm thấy được giông như một giâc mộng, cuộc đời cô ta lúc này là một cơn ác mộng.
Cố An An trông có vẻ lạc lõng và thất vọng “Vì cái gì mà lựa chọn của tôi bao giò cũng là sai lâm?
Vì cái gì mà mỗi một lần đều kết thúc trong thât bại?”
Cố An An mệt mỏi ôm trán.
Lúc này, di động đặt qua một bên đột nhiên vang lên.
Có An An vừa thấy đến là điện thoại của mẹ gọi đến, lúc này cô ta mới nhớ tới chuyện bà nội bị tai nạn xe GỐI: Trong đôi mắt xet qua một tia kinh hoảng, mọi chuyện hôm nay, là do cô ta suy nghĩ cả một đêm mới hạ được quyết tâm, trong, lòng cô ta cũng đã dự định chắc chăn là Lục Hạo Khải nhất định sẽ thắng.
Nhưng đúng là cô ta đã nghĩ sai rồi, kỳ vọng càng cao, thất vọng lại càng lớn.
Kết quả cuối cùng của Lục Hạo Khải ngay cả năm mơ cô ta cũng không hề nghĩ tới.
“AIo! Mẹ.”
“Bà nội con đã xảy ra chuyện rồi, trước tiên con hãy xin nghỉ ở công ty Vài ngày đi”
Hai mắt Cố An An chọt lóe, nhanh chóng tỏ ra sốt ruột hỏi: “Mẹ, bà nội đã xảy ra chuyện gì vậy?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Buổi sáng con thấy bà ra khỏi cửa, không phải vẫn rất tt sao?”
Lâm Mộng Nghỉ: “Bà nội ra con xảy ra tai