Lục Hạo Thành cười khẽ xoa xoa đầu cô, “Kỳ Kỳ, sức khỏe của con vốn đã không tôt, đã có cha ở trong này, con cũng không cân lo lắng, trở về nghỉ ngơi cho tôt đi!”
Lam Tử Kỳ cũng mang vẻ mặt lo lắng: “Cha ơi, Cô An An kia còn đang ở cách vách, cha nhất định phải cần thận cô ta, cô ta không phải loại người tốt lành gì.
Có cô ta ở trong này, con vẫn.
luôn thây không yên tâm chút nào.”
Lục Hạo Thành biết, tâm trạng của con gái luôn rất mẫn cảm, hơn nữa dự cảm còn rất chính xác.
“Kỳ Kỳ, cha vẫn sẽ luôn ở trong này, sẽ cân thận trông nom, con không cân lo lắng, bác sĩ nói tình hình của mẹ con vân đang chuyền biến tốt đẹp, rất nhanh sẽ tỉnh lại.”
Hiện giờ, trái tim Lam Lam tràn ngập yêu thương.
Có anh, có bọn nhỏ, còn cả cha mẹ và những người thân yêu, cô nhất định sẽ không muốn ngủ say quá lâu, nhất định sẽ rất nhanh tỉnh lại.
“Vậy được rôi! Nêu cha mệt quá, cuôi tuân con sẽ qua đây thay cha, cũng không thể đề một mình cha cứ ở lại chỗ này được.”
Người cha này của cô bé rất có chấp, cũng không thuê người hộ lý chăm sóc, cũng không đề bà nội cùng mẹ Cần Nghiên mây người qua chăm sóc mẹ, đều là một tay cha tự chăm sóc.
“Được rồi! Vậy Kỳ Kỳ thứ 7 qua đây thay cha nửa ngày, có được không?”
Lục Hạo Thành biết cô bé lo lắng,.
trong lòng ba đứa nhỏ đều rất lo lắng cho mẹ mình.
Mỗi ngày chúng đều ăn ngủ bắt an, mây chuyện này rong lòng anh đều hiểu được, nhưng tật cả chỉ cân Lam Lam tỉnh lại, đó sẽ là sự an ủi lớn nhất.
Lục Hạo Thành bảo lái xe đưa con gái trở về, lại ngồi kể một câu chuyện cũ cho Lam Hân.
Nhìn thấy Lâm Mộng Nghi đã trở lại, Cố An An rời đi, anh mới cảm thấy yên tâm.
Anh gọi một cuộc điện thoại cho Lâm lộc “Alol Giám đốc Lục.”
“Lâm Dã, phái người theo dõi Cố An An, nhìn xem gân đây cô ta đang tiếp xúc với người nào, nhất định phải cần thận quan sát cô ta.”
Lâm Dã: “Vâng, giám đốc Lục, mới vừa rôi thư ký Âu đã gọi điện thoại qua cho tôi, bảo tôi chặt chẽ giám sát mọi hành động bên phía Có Ăn An.”
“Cảnh Nghiêu nói rồi sao?”
Lâm Dã: “Đúng