Lần sau lúc con muốn rời đi, nhất định phải báo với mẹ một tiếng.
= Thiếu chút nữa là xảy ra chuyện lớn rồi.
Lục Hạo Thành gật gật đầu rồi hỏi: “Cố An An có từng rời khỏi phòng bệnh không ạ?”
Nơi này loại trừ Lục Tư Ân ra thì chính là Cô An An, nhất định là một trong hai người này ra tay.
Lâm Mộng Nghi lập tức cả kinh, kinh ngạc hỏi: “A Thành, con đang nghi ngờ An An làm sao?.
ngôn tình ngược
Nó có nói đi phòng vệ sinh, sau đó đi ra ngoài một chuyên, sau khi nó vừa vệ thì Lam Lam lại xảy ra chuyện, hai người chúng ta nghe tiếng ồn nên mới cùng đi ra.
Lục Hạo Thành hơi nheo mắt, Lục Tư Ấn nói, lúc cô ta đến nơi thì thầy cửa đã mở, mặt nạ dưỡng khí cũng đã rơi xuống.
Nếu thật sự | là Cố An An thì thời gian trước sau đều chính xác.
Người phụ nữ chết tiệt này!
Lâm Mộng Nghi bay hết hồn vía nhìn qua, “A Thành, sẽ không sự thật là Cô An An chứ?”
Tim bà quặn thắt thành một nhím, có chút không thể tin được, con người ta lại có thể ác độc đến loại trình độ này.
Lục Hạo Thành nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của bà, cũng không muôn nói thêm gì nữa?
Lục Hạo Thành nói: “Hiện tại lại không có chứng cớ, cũng không biết là ai làm.”
Lâm Mộng Nghi nháy mắt thở dài nhẹ nhõm một hơi, “A Thành, lần sau nêu có con có việc phải rời đi, nhất định phải nói cho ta biết, ta sẽ,qua đây nhìn Lam Lam lúc con đi.”
“Vâng!”
Lục Hạo Thành gật gật đầu, sau này anh sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm này thêm lần nào nữa.
Cho dù có nghe điện thoại cũng phải nghe trong phòng bệnh.
Sau khi Lâm Mộng Nghi rời đi,