Hứa Cảnh Hòa mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn Cố An An, ánh mắt đầy kinh diễm, Người trong công ty đang truyền tai nhàu răng trợ lý của quản lý thiết kế là một đại mỹ nhân, không ngờ đó thực sự là một người đẹp trong veo như nước đây.
Thật sự là rất vinh hạnh, có thể ngẫu nhiên gặp được Cố tiều thư.”
Cố An An cúi đầu, có chút ngượng ngùng.
cười cười, “Hứa quản lí quá khen rôi, tôi đi bệnh viện có việc, nêu chúng ta đều đã là người quen, vậy thì ai tự sửa xe người đó vậy.”
Hứa Cảnh Hòa cúi đầu, nhìn thấy.
khuôn mặt người phụ nữ trước mắt ửng đỏ, Cố Àn An này cũng thật đẹp, hãn cười cười, “Cô tiêu thư, điều này sao tôi có thể không biết xáu hồ vậy được?
Là tôi đụng phải xe của Cố tiểu thư, đây là lôi của tôi, tôi sẽ giúp Có tiểu: thư sửa lại xe.”
Cố An An vội vàng.
lắc lắc đầu, “Thật sự không cân đâu.”
“Cần, phải cần, Có tiểu thư, nếu cô từ chối tôi, tôi sẽ không yên tâm.”
Hứa Cảnh Hòa vẫn kiên trì, dáng vẻ tao nhã kia làm cho trong lòng Cô An An từ đơn giản lại biện thành phức tạp, cảm thấy có nhiều thiện chí với người này hơn.
Nhìn thây đôi phương quá kiên trì, cô ta cũng không có nói thêm cái gì, hai người cùng đề lại phương thức liên hệ, cô ta còn phải đi bệnh viện.
Vừa đến bên ngoài phòng bệnh, nghe được cười vui vẻ từ bên trong truyện tới, Cố An An hơi sửng sốt, nhẹ nhàng đây cửa phòng bệnh ra, nhìn thấy tất cả cảnh tượng bên trong, khi ánh mắt chạm đến khuôn mặt của Lam Hân đang ngồi trên xe lăn, cả người cô ta nháy mắt như vừa bị siết đánh ngang tai, Lam Hân đã thật sự tỉnh lại, hơn nữa người một nhà bọn họ còn ở trong này tán gâu hòa thuận vui vẻ, trông ai nây cũng hạnh phúc.
Ánh mắt Cố An An gắt gao nhìn chằm chằm Lam Hân đang tươi cười sáng lạn.
Vì cái gì, mà số mệnh của Lam Hân có thể tốt như vậy, vẫn luôn có nhiều người yêu