Lục Hạo Thành đột nhiên vẻ mặt giận dữ: “Ai dám khi ức hiệp vợ anh, anh sẽ không tha cho họ.
` Dư Tư Vận phía sau Lam Hân nghe thấy giọng điệu lạnh như băng này, cả người run rây một chút.
Cô ta có chút thất hồn lạc phách hỏi: “Lục tổng, ra mắt sản phẩm mới không phải là ba ngày sau sao?
Tại sao lại đột nhiên sớm hơn”
Giọng điệu của cô ta rất ôn nhu, hơi mím môi, rũ mắt nhìn Lục Hạo Thành ngồi xôm trước mặt Lam Hân.
Lục Hạo Thành nói: “cô có ý kiến sao.”
Sau khi ném ra mấy chữ, Lục Hạo Thành đứng dậy đây Lam Hân đi vào trong văn phòng.
Dư Tư Vận lập tức dịu dàng lên tiếng: “Lục tổng, sao tôi dám có ý kiến, tài liệu buồi sáng tôi đưa đến văn phòng, Lục tổng còn chưa phê duyệt.
“
“Ừm, bây giò tôi sẽ đi xem.”
Lục Hạo Thành giọng nói đạm mạc, ngay cả đầu cũng không quay đầu lại nhìn một chút, trực tiệp ‹ đây Lam Hân vào trong phòng làm việc.
Ánh mắt Lam Hân hơi lóe lên, biết Dư Tư Vận này trong lòng có suy nghĩ gì.
“Hữ”
Cô ta dậm chân, một kẻ tàn tật, để xem cô có thể chống đỡ trong bao lâu.
Cô ta hung hăng trừng mắt nhìn cửa văn phòng, đáy lòng có chút sốt ruột, cũng không biệt cô bên kia thế nào, vẫn không có tin tức trả lời.
Trở lại văn phòng, Lam Hân hỏi: “Có tìm thấy sự thật nào tiết lộ thiết kế của công ty không”
Lục Hạo Thành khẽ lắc đầu: “Còn chưa kịp điều tra, chờ A Nghiêu trở về điều tra.
° Lam Hân lại hỏi: “Tại sao không nói với quản lý.
Dự, chuyện ra mắt sản