Khu vực này thực sự lớn và rất thoải mái để sống.
Lam Hân nhìn thoáng qua thời gian, cũng không biết khi nào mẹ trở về.
“Vậy chúng ta ra ngoài đi dạo nửa tiêng, sau đó trỏ vệ giúp bà nội con nhặt rau nấu com “Được, được.”
Lam Tử Kỳ kích động đứng dậy, đứng ở phía sau mẹ, “Anh, em sẽ đây mẹ.
“
Lam Tử Tuấn cũng không tranh giành VỚI CÔ.
Sau khi ba mẹ con đi ra ngoài, Lam Hân hỏi: “Tiểu Tuần, Nhiên Nhiên đại khái mây giò trở về”
Lam Tử Tuần lắc đầu: “Hôm nay nó sẽ rất bận rộn,.
Cũng không nói mây giờ sẽ trở vê.
Nhiên Nhiên đối với diễn xuất có một tình yêu đặc biệt, tóm lại rất tận tâm tận lực.
Lam Hân nói: “Một lúc nữa con gọi điện thoại hỏi một chút.
“
“Được, mẹ.”
Lam Tử Tuấn gật đầu.
Lam Tử Kỳ cười nói: “Mẹ, hỏi làm gì Anh ấy chính là quên | bắt cứ chuyện gì, cũng sẽ không quên về nhà, muộn hơn nữa anh ấy cũng sẽ trở VỆ, anh ây cũng không nỡ đê gặp mẹ.
Anh chàng tàn nhẫn, khi mẹ nhập viện, đã không đến thăm mẹ.
“Ha ha” Lam Hân vừa nghe lời này, cười cười, “Nếu có tâm như vậy mới tốt, mẹ ‘không thấy mấy anh em con, cũng sẽ rất lo lăng.
“
“Mẹ, chúng con cũng vậy, không thấy mẹ liên hoảng hột, cho nên, mẹ, sau này mẹ nhất định phải bảo vệ bản thân, „ đừng đề bản thân bị thương nữa.”
Lam Tử Kỳ không muốn chịu đựng thống khổ lần trước, nhìn mẹ năm trên giường bệnh không đề ý đến dáng vẻ của cô, cả người cô bé đều hoảng hốt, rất sợ hãi, lại bất lực.
Mẹ từ nhỏ đã rất đáng thương, chịu hết â âm ức, chịu hêt mọi