Nói xong, hắn nhìn em gái của mình: “Tiểu Ức, anh trai đến cái tuổi này rồi, biết được cái gì nên làm, cái gì không nên làm mà.
Em cũng biết tính tình anh trai em ngay thăng, vẫn luôn sông một cách nghiêm chỉnh, cô gắng vựơn lên, có gắng đạt được cuộc sông mà mình mong muôn.
Bó để anh quản lý việc kinh doanh của siêu thị, anh vẫn luôn toàn tâm toàn ý, tuyệt đối sẽ không làm ra những loại chuyện như thế này đề hủy hoại đi tiền đồ của mình.
Mọi người ở bên ngoài, nhất định phải điều tra ra ai là người đứng sau hãm hại anh.”
Lam Hân nhẹ gật đâu: “Anh, em tin anh mà, nhưng anh thử nhớ lại kĩ đi, anh có từng đắc tội với người nào không?”
Có Ức Sâm khẽ lắc đầu, trầm giọng nói: “Tại thời điểm bị bắt, anh cũng đã nghĩ qua, nhưng anh thật sự không có đắc tội với bắt cứ ai, anh đối với người.
khác luôn rất hào phóng.
Hơn nữa, ở phương diện tình cảm, anh không hê đác tội với phụ nữ.”
Lưu Hạo Thành nói: “Anh hãy nghe theo lời của luật sư, chúng tôi ở bên này sẽ nhanh chóng tra rõ chân tướng của sự việc.”
“Được!”
Sắc mặt Cố Ức Sầm nghiêm túc, gật đầu nhẹ.
“Đúng rồi, A Thành, anh cũng không có chạm qua cái gọi là chứng cứ kịa, vì thế bên trên chứng cứ không thể có vân tay của anh.”
Lục Hạo Thành: “…” Thật may, lần này hăn ta cũng không quá ngu ngôc.
“Tôi biết rồi, tôi sẽ nói chuyện cho với luật sư.”
“Ừm! Hai người quay về đi, nơi này thực sự cũng không phải chỗ tốt lành giả Có Ức Sầm nói xong, tự mình quay lại phòng giam.
Lục Hạo Thành cùng Lam Hân nhìn thầy hắn kéo cửa sắt ra rồi đi vào.
Đáy lòng Lam Hân cảm thấy rất khó chịu.
Sau khi hai người đi ra, lên xe, Lam Hân có một phỏng đoán lón mật: “Có phải chuyện này là do Cố An An gây ra không nhỉ?”
Ngoại trừ Cố An An, cô nghĩ không ra một người nào nữa.
Chỉ có Có, Gia xảy ra chuyện, cô ta mới có thể