Tốt nhất là nên về nhà, đề tránh làm cho mẹ buồn.
Dù sao cũng xin nghỉ học rồi, cô cũng không muôn quay lại trường học đâu.
“Con về nhà ngay đây, lái xe Vương đang ở bãi đỗ xe chờ con quay lại.”
Lam Tử Kỳ nói xong, quay người rời đi.
Lam Hân nhìn theo bóng lưng của con gái, nhưng không ngăn lại, đề con bé rời đi.
Ninh Phi Phi nhìn thấy, có chút bận tâm, hỏi: “Giám đốc Lam, cô để con bé mang theo bộ dạng này rời đi hay sao?”
“Ừm! Trẻ con không bỏ được tính khí nóng nảy, rất dễ hình thành thói quen cho sau này.”
Giọng điệu Lam Hân uy nghiêm, đối với việc giáo dục con cái, chưa vào giờ cô buông lỏng.
Chuyện của con bé và anh hai của.
nó, cô thường để cho hai đứa tự giả quyết với nhau, Nếu như hai đứa không giải QUYẾT.
với nhau được, lúc đó, cô mới có thể hỏi đến.
Ninh Phi Phi đứng dậy, cười nói: “Giám đốc Lam, dù sao cũng là trẻ con mà.
Tôi đi ra ngoài kiêm tra xem thế nào, xác định chắc chắn Kỳ Kỳ đến bãi đỗ xe, lên xe rồi, tôi sẽ quay lại.”
“Tốt quá, cảm ơn cô, Phi Phi!”
Lam Hân cười cười, thật ra cô cũng có chút không yên lòng.
Về nhà có mẹ cô canh chừng giúp, cô cũng an tâm phần nào.
Sau khi Ninh Phi Phi rời đi, Lam Hâm câm điện thoại lên, gửi tin nhắn Wechat cho mẹ cô.
Lam Hân vừa đặt điện thoại xuống thì thấy Lục Hạo Thành đầy cửa bước vào.
Không nhìn thấy con gái ở đâu cả, anh hỏi cô: “Lam Lam, Kỳ Kỳ đi rồi à?”
“ml”
Lam Hân nhẹ gật đầu: “Xem ra, cọn đến chỗ của anh trước.
Con bé trên học qua đây, anh cũng không nói nó một câu?”
Giọng điệu Lam Hân nghiêm túc.
Chuyện như