Mới trước đây lúc bà đem tôi về cũng không thầy nói như vậy nha, bà vẫn luôn hướng dẫn tôi, dạy dỗ tôi đủ các loại lễ nghi xã giao, thưởng thức rượu, cách định hình phong cách thời trang, chính là vì tương lai sẽ có một ngày có thể thay con gái của bà gả được cho Lục Hạo Thành.”
“Tôi chính là dưới sự hướng dân của bà, mang theo hỉ vọng mà sông ở nhà họ Cô, tôi hèn mọn mà sống, thật cần thận hàu hạ người một nhà các người, cũng không dám phạm chút sai lâm, chỉ sợ phạm phải sai lầm sẽ lọt trở thành người mà cả nhà các người chán ghét.
Tôi cả đời này đã sống trong nhà họ Cố theo cách như vậy đó, khi lòng tôi tràn ngập.
hy vọng về tương lai, cô con gái của bà lại đột nhiên xuất hiện, sau đó người cuỗi cùng được gả cho Lục Hạo Thành không phải là tôi, mà là con gái của các ngời, chuyện này bảo tôi sao có thể cam tâm được chứ?
Tất cả những giấc mơ của tôi đã tan vỡ ngay lúc đó.
Trái tim tôi như chêt đi ngay lúc đó, người đàn ông mà tôi mong đợi được kêt hôn từ khi tôi còn là một đứa trẻ đã không còn nữa, bà bảo tôi phải cam tâm thế nào đây?”
Nói tới đây, Cố An An lập tức tới gân Lâm Mộng ‘Nghi hơn vài bước, ánh mắt gắt gao.
nhìn chằm chằm vào Lâm Mộng Nghi.
Lâm Mộng Nghi nhíu mày, lui về phía sau vài bước.
Có Tích Hồng giơ tay ra đỡ lấy bà, “Mộng Nghĩ.”
Cô An An lại rồng giận một cách vô cùng đau đớn: “Tát cả những chuyện này, đều là bởi vì bà đã cho tôi hy vọng, sau đó lại đầy tôi xuống vực sâu, như vậy sự tình mới đi đến nông nỗi này, đều là do bà tạo thành.”
Cố Tích Hồng giơ tay lên, tát một cái thật mạnh lên khuôn mặt Cố An An.
“Nói đã đủ chưa hả?
Nói đủ rồi thì nhanh cút đi đi, cửa nhà họ Cố chúng tôi, từ hôm nay trở đi, cô không.
được phép bước vào lấy nửa bước.”
Có Tích Hồng là người trước giờ vẫn luôn có bộ mặt hiện từ, giờ phút này hoàn toàn thay đổi giống như trở thành một người khác.
Ánh mắt lành giá vô cùng, trái tim cũng rất đau.
Ông chưa từng có đánh Có An An bao giờ,