Vừa vào phòng họp, Cố Ức Lâm đã sắp xếp xong cho phóng viên, tất cả đêu ngôi chờ trong phòng hội.
nghị.
Có An An vừa thấy Có Ức Lâm đã Sắp xếp xong HP viên rôi, đáy lòng có chút bât an.
Có Ức Lâm muốn làm gì?
Chỉ tháy Có Ức Lâm thản nhiên thoải mái ngồi vào ghê chủ vị.
Nhìn thoáng qua cánh phóng viên, khóe môi khẽ cong lên, trên khuôn mặt đẹp trai, khí chất quý ông lịch lãm toát ra, khiến cho người ta nhìn vào liền thấy cảnh đẹp ý vui.
“Các vị phóng viên thân mến, hôm nay tôi mới mọi người đến đây, là muốn cùng mọi người chia xẻ một chuyện vô cùng hạnh phúc.”
Giọng nói thanh nhã của anh chậm rãi truyền trong lỗ tai của từng người.
Có một vị nữ phóng viên cười hỏi: “Giám đốc Cô, nghe nói mới trước đây không lâu anh vừa chào đón được một quý tử đầu lòng, hiện tại lại là tin tức hạnh phúc gì đây?”
Có Ức Lâm cười cười: “Tin tức này đối với nhà họ Cố chúng tôi mà nói thật sự là chuyện hạnh phúc nhất tới giờ, nhà họ Cô chúng tôi, còn có một cô con gái nữa, lúc con bé 6 tuổi đã bị đi lạc, hiện tại chúng tôi cuôỗi cùng đã tìm được em gái quay về rồi.”
“AI Xin hỏi cô Ấy là ai vậy?”
Một gã nam phóng viên khác cũng nhanh chóng đặt câu hỏi.
Có Ức Lâm cười nói: “Phu nhân của tông giám đốc Tập đoàn Cô Thị, Lam Hân, chính là em gái của tôi.”
Cố An An nhíu mi khó hiểu nhìn qua Có Ức Lâm, tại sao anh ta lại công bố thân phận của Cố Ức Lam trong trường hợp thế này chứ?
“Oal Thì ra là quản lý thiết kế Lam Hân của tập đoàn Lục Thị.
Tôi đã thấy qua được tiêu thư, khí chất trời sinh, dáng vẻ xinh đẹp đúng là đàn áp không Ít các cô gái trẻ tuôi, hơn nữa còn có năng lực hơn người, làm cho doanh thu của tập đoàn Lục Thị leo lên top đầu ở những thành phố phụ cận chỉ trong vòng một năm, đặc biệt là trang phục mùa đông quả thật đã dẫn đầu trào lưu suốt một mùa đông đây.”
“Đúng rồi,