Lôi Lăng nhìn Lục Tự Tư Cười Cười, “vợ, vất vả cho em rồi.
Lục Tư Tư vừa nghe lời này, đáy lòng rất cảm động.
Lam Hân và Lạc Cần Nghiên nhìn nhau cười.
Lúc chạng vạng, Mộ Thanh ở lại bệnh viện chăm sóc Lục Tư Tư.
Lạc Cần Nghiên đưa Lam Hân trỏ về.
Lên xe, Lạc Cần Nghiên nhìn thoáng qua Lam Hân, hỏi cô, “Lam Lam, bây giờ còn sớm, cô có nơi nào muôn đi không?
Tôi sẽ đưa cô ra ngoài để giải trí, hoặc đi ăn gì đó Tiểu Tuấn ba anh em họ cùng Sở Phi Dương đã đón về, A Hoành cùng chú Dịch đang trông coi bọn họ đây.
Lam Hân khẽ lắc đầu, “Nghiên Nghiên, không muôn đi đầu cả, trong lòng tôi có chút lo lắng anh cả.
Thành Công vẫn không mở miệng nói chuyện, anh cả đã ở trong nhà lao rất nhiều ngày rôi.
Lạc Cần Nghiên “Phi Phi đi khuyên cũng vô dụng sao?
Lạc Cần Nghiên cười cười, “Cái này không.
đơn giản sao, đề cho bọn họ cũng ăn đồ ăn ngoài đi.
° Lam Hân “Vậy chúng ta đi nhà hàng Giang Thành ăn cơm, sau đó bảo quản lý phái.
người đưa một ít vê nhà cho bọn họ ăn.
Cô cũng đã không đi ăn tối tại nhà hàng Giang Thành trong một thời gian dài.
Đó là ngành công nghiệp nỗi tiêng của A Thành, anh mua khách sạn Giang Thành, chỉ vì cô thích ăn thức ăn ở đó.
– “Được, thức ăn ở đó, tôi thích.”
Lạc Cần Nghiên cười lái xe đến địa điêm.
Lam Hân cũng khẽ nhếch môi, cười hỏi” Văn Kỳ gân đây thế nào rồi?”
Lạc Cần Nghiên nghe xong, vẻ mặt không vui,