“Đi ra nước ngoài sao?”
Một nỗi sợ hãi lóe lên trong mắt Cố An An, cô ta ra nước ngoài, có thê làm được cái gì?
Một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, cô ta rất kháng cự.
Hứa Cảnh Hòa gật gật đầu vẻ mặt cũng trở nên nghiêm trọng, hắn hơi cúi đầu, nghĩ nghĩ, rồi nói: “An An, tình cảnh hiện tạic của chúng ta rất nguy hiểm, ngày mai chúng ta lập tức rời đi, em xem có được không?”
Số tiền cuối cùng kia, hắn đã lầy được rồi, đêm nay là có thể chuyển vào tải khoản hắn đã sắp xếp trước, Âu Cảnh Nghiêu: của tập đoàn Lục Thị có lợi hại đến đâu cũng không thể lập tức điều tra ra nhanh chóng được, có được số tiền đó, hắn vẫn có thể nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.
“Gấp gáp như vậy hả?”
Có An An có chút lưu luyến nhìn cảnh vật phía ngoài cửa số, cô ta lớn lên ở mảnh đất này, từ nhỏ đến lớn đã sống ở đây, thật sự là rời đi vẫn có chút lưu luyền.
“Đúng! An An, Cô Thị hiện tại đã trở thành cái vỏ rỗng tuêch rôi, còn nữa, em xem đi, đó là lệnh triệu tập của tòa án do công ty L.
P gửi đền, bọn họ yêu câu em bồi thường tồn thất, thay vì đưa số tiền này cho bọn họ, chỉ bằng chúng ta ra nước ngoài hưởng thụ cuộc sông còn hơn.”
Đây là những gì l hắn vừa mới quyết định, cảnh sát vẫn luôn theo sát điêu tra hắn, mà điều tra như vậy chắc hẳn đã năm được chứng cứ, nêu không, bọn họ sẽ không theo dõi hắn không buông.
Cô An An câm lên giây triệu tập của tòa án trên bàn trà, mở ra nhìn thoáng qua rôi lại phần nộ xé rách và ném xuống đất, lúc này cô ta đã hoàn toàn tỉnh táo lại từ trong men rượu.
“Được, anh sắp xếp lại đi, sáng mai chúng ta liền rời đi.”
Cố An An hạ quyết tâm, ở nơi này đã không còn nơi nào chứa chấp nổi cô ta nữa rồi.
Hứa Cảnh Hòa vừa lòng cười cười, cúi đầu dùng di động đặt vé máy bay.
Mà Lâm