“Anh câm miệng cho tôi.” Cô ta đưa mắt về hướng Lục Hạo Thành, “A Thành, anh đừng tin những lời cô ta nói, những lời kia đều không phải sự thật, lòng em chỉ có một mình anh mà thôi.”
Tống Ngôn Tư nói xong, ánh mắt hung hẳng mà trừng mất nhìn liếc về phế: An Khả.
An Khả lại không thèm nói thêm gì với đối phương.
Cô đi đến trước mặt Lam Hân, cúi đầu thật sâu chào hỏi, “Lam Hân tiểu thư, xin chào, tôi là An Khả, thật xin lỗi, tôi đã đụng phải cô, thật Sự vô cùng xin lỗi, tôi chỉ vừa mới lây được băng lái xe, sau ¡ này TS nh Tôi không bao giờ lái xe nữa.” Lúc này nước mắt của An Khả đã đảo quanh hốc mắt rồi.
Lam Hân nhìn thấy cô ấy chân thành xin lỗi thì cười cười, “An Khả tiểu thư, Sự cô này cũng có lỗi của tôi, là do tôi không tôt, là tôi đột nhiên lao tới, dọa đến cô rồi.”
Cô lúc ấy chỉ muốn một lòng đuồi theo A Thành, quên mắt chú ý đến tình hình xe cộ chung quanh.
An Khả vừa nghe lời này, thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Lam Hân tiểu thư, cảm ơn cô, cô không có việc gì thì thật là tốt quá.
Tôi hôm qua tôi vẫn luôn cầu nguyện cho cô không có việc gì, xem ra trời cao cuỗi củng cũng nghe thấy tiếng cầu nguyện khẩn cầu của tôi rồi.
.
Kiếm Hiệp Hay
Lam Hân nhìn dáng vẻ cô gái chân thành đáng yêu trước mặt, lại nhịn không được cười cười “Ân Khả tiểu thư, cảm ơn cô đã thay tôi câu nguyện, tôi đi trước nhé.”
An Khả cười cười, khẽ gật đầu, “Lam Hân tiểu thư, tôi thật sự rất thích những mâu thiết kê của tôi, cô nhìn xem quân áo tôi đang mặc trên người đều là mâu của tập đoàn Lục Thị cả, thiết kế của cô đơn giản, phóng khoáng, vô cùng phù hợp với tôi, đến cửa hàng của các cô chọn quân áo, thật sự thật sự muốn rót hết cạn túi tiền luôn đó.”
“Ha Ha…” Lam Hân vừa nghe lời này thì bật cười, “Cảm ơn cô đã thích, cũng cũng mong cô hãy tiếp tục ủng hộ những bộ sưu tập quý mới của chúng tôi, bộ sưu tập mùa thu cũng đã chuẩn bị được đưa ra thị trường, hy vọng cũng có thê khiến mọi người yêu thích.”
“Oal” An Khả tươi cười với vẻ mặt say mê.
Lam Hân gặp qua rất nhiều người phụ