“Chúng ta qua bên kia chơi đi, nơi này tôi đã tới rôi, bên kia còn có một khu vườn, có một cái bề bơi, cũng có đồ ăn ngon, người cũng ít hơn ở đây, sẽ cảm thây thoải mái hơn chút.”
Tống Thanh Thần nhìn Lam Hân cùng Ninh Phi Phi nói.
Ninh Phi Phi nhịn không được hỏi: “Tống tiêu thư, cô cũng mang họ Tổng, cùng nhà họ Tông có quan hệ gì sao?”
Tò mò và quan sát thêm một chút vẫn còn hơn là bị người ta thiết ké.
Tống Thanh Thần hơi nâng cánh tay, càng lộ rõ vẻ quyền rũ, cô cười cười, “Ninh tiều thư, chúng tôi có chung một họ, nhưng lại hoàn toàn không có liên quan, tôi là người thành phô Giang, chỉ là làm việc ở bên này mà tôi, chúng ta chính là đồng hương đó.”
Ninh Phi Phi vừa nghe lời này, phòng bị trong lòng cũng đã vơi đi ít nhiều “Nêu đêu là người thành phố Giang, vậy cô cũng đừng khách sáo nữa, gọi tôi là Phi Phi được rồi.”
“Gọi tôi Lam Lam là được.”
Lam Hân cũng cười nói.
Tống Thanh Thần: “Vậy tôi đây cũng không khách sáo nữa, hai người cũng không cân khách sáo, gọi tôi là Thanh Thân là được rồi.”
Ba người cùng bắt nhịp với nhau, hướng về phía nơi Tống Thanh Thân vừa nói mà đi đến.
Dọc theo đường đi, nhóm người phục vụ bận rộn qua qua lại lại, chỉ cân là nợi có đường đi, hai bên đều bày bàn đầy rượu và những món điểm tâm, còn có rất nhiêu món ngon đặc sắc ở địa phương, đề các vị khách có thể tùy ý chọn lựa những đồ ăn mình thích.
Cho dù là ở trọng lĩnh vực nào, chỉ cân bạn có thê thành công, làm được thật xuất sắc, đều sẽ có khách đến đầy nhà.
Địa vị của nhà họ Tống ở nơi này có thể nói là không ai bì kịp.
Tải app truyện hola nhé!
Khách