“Lục Hạo Thành, nếu em có thể sớm được gặp anh hơn thì tốt biết bao nhiêu nhỉ?”
Cô ta lắm bẩm một mình, giọng nói đầy thống khổ.
Cảm giác thống khổ và khó chịu hơn bao giờ hêt.
“Lục Hạo Thành, được yêu anh khiến em sông trên thiên đường, nhưng mà sau khi mắt đi anh lại khiên em sông ở trong địa ngục.
Lục Hạo Thành, anh không phải đã nói muốn truy cứu trách nhiệm, sẽ không khách sáo với em nữa hay sao?
Anh dứt khoát giết em đi, giết em rồi, em có lẽ sẽ không phải thông khổ như bây giò nữa.
Tống Ngôn Tư nhìn những bức ảnh của Lục Hạo Thành, anh đẹp trai đến mức như không, phải là người ở thế giói này, ánh mắt cô ta đây đau đón.
“Hu hu hu…… ” Tống Ngôn Tư không chịu nổi nữa, che lêT mà khóc.
Tống Nguyên Thanh đứng ở ngoài cửa phòng, nghe được tiêng con gái khóc, lòng đau như dao cắt.
Ông ta nghĩ rằng con gái mình chưa từng gặp qua cái người tên là Lục Hạo Thành kia.
Một ý nghĩ là thiên đường, một ý nghĩ là địa ngục.
Đối với con gái ông ta mà nói, đó là nỗi đau khó có thê chấp nhận được.
Quá tàn nhẫn.
“Haizzl”
Đáy lòng Tống Nguyên Thanh khó chịu thở dài một hơi, xoay người rời khỏi biệt thự.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé!
Đi tới tầng dưới biệt thự, Tống Nguyên Thanh bỗng nhiên liên nghĩ tới người phụ nữ mã ông ta vân muốn được kết hôn.
Ông ta lấy ra điện thoại, gọi một cuộc điện thoại cho Lý Nghệ Na.
“Na Na, là anh đây.”
Tống Nguyên Thanh biết, Lý Nghệ Na cũng ở thành phố Giang, chắc hẳn cũng quen biết Lục Hạo Thành.
“Nguyên Thanh, có việc gì sao?”
Thật ra đáy lòng Lý