Lục Hạo Khải cười tà nịnh, ánh mắt xet qua một tia sắc bén,:"Mẹ, chủ ý của mẹ thật là hay! Cứ làm như vậy đi."
Đáy mắt của anh ta có chút âm trầm, đấu với Lục Hạo thành nhiều năm như vậy rồi, một lần cũng chưa từng thắng.
Lần này, nhất định có thể thắng Lục Hạo Thành.
Tần Ninh Trân đặc ý nhếch nhếch lông mày, ánh mắt quỷ dị:"Nghe nói gần đây nó mới thăng chức tổng giám thiết kế cho một người, đối xử rất tính với cải người tổng giám thiết kế này, trên đường về công ty, mẹ gặp được Cố phu nhân và Cố An An, Cố An An nói, sáng nay gặp hai người họ cùng nhau đi ăn sáng.
Lục Hạo Thành không thích gần phụ nữ, rất hiếm khi có hứng thú với phụ nữ, nhất định phải đề phòng nó."
Vừa nghe, ảnh mặt của Lục Hạo Khải sáng rực, thoáng nghĩ sâu xa.
Anh ta nhiu nhíu mắt, cười lạnh nói:"Mẹ, Cố An An này cũng không phải là một người an phận, rõ ràng biết giữa chúng ta và Lục Hạo Thành bất hòa, vẫn còn nói tin này với mẹ."
Tần Ninh Trân không để ý cười cười, hơi nhíu mắt lại, ánh mắt tràn ngập tính kế :" Tiểu Khải, con sai rồi, Cố An An không phải là không an phận, mà rất là thông minh, cô ta biết chúng ta muốn cô ta gả cho Lục Hạo Thành, cô ta nói như vậy, là muốn chúng ta xử lí cái cô tổng giám thiết kế kia."
Lục Hạo Khải đột nhiên cười cười, ảnh mắt xẹt qua một tia khinh thường:"Cô ta cũng thật là biết nghĩ, nếu cô ta không phải là con nuôi của Lục Gia, con nhất định sẽ cưới cô ấy, dù sao Cố gia ở thành phố Giang này, cũng là một thế gia có vị trí tốt." %3D
Lục Hạo thành này quá là lạnh lùng, người bình thường, đừng nói là nói chuyện với hắn, cũng đúng cách xa hắn một mét, cũng có thể cảm nhận được hàn khí trong ngươi hắn đang tỏa ra.
Nhưng Cố An An kia, vẫn một lòng nhào nhào vào người của Lục Hạo Thành.
Đối với chính mình hờ hững, nghĩ đến đây, Lục Hạo Khải lại cảm thấy giận dữ.
Anh bỗng nhiên cười, nghĩ đến vài ngày sau, gương mặt phẫn nộ tức giận của Lục Hạo Thành không thể biện minh cho mình nữa, trong lòng