Nhưng đêm nay, anh lại muốn uống rượu rồi, cho dù trên trán đang khâu vết thương có đau đến mức nào, anh vẫn muốn uống.
Một người có thân phận cao quý như Lục Hạo Thành, đều rất thích đi uống ở những quán bar xa hoa đắt tiền.
Nhưng bảy năm trước tại quán rượu khách sạn vô tình bị người chuốc thuốc, liền đối với nơi này có chút phản cảm.
Nên muốn đi đến một nhà hàng vừa cao cấp lại vừa nho nhã để uống rượu.
Cho dù là xã giao, anh cũng sẽ chọn quán bar của riêng mình.
Khi bạn bắt đầu coi trọng sự nỗ lực của mình cũng là lúc nhận ra được lòng người thâm sâu đến mức nào.
Những người xung quanh, vì lợi ích, ai ai cũng đều nói những lời nịnh nọt, khiến cho anh cảm thấy ghê tởm.
Lục Hạo Thành thở một hơi thật sâu, vài sợi tóc trên trán, khiến cho anh cô đơn mà bất lực.
Lam Hân đi theo Cẩn Hi vào một tòa nhà ở Giang Thị, đây là nơi diễn ra buổi biểu diễn dương cầm.
Cẩn Hi cẩn thận đem xe máy cất ở bên dưới.
Lam Hân nhanh chóng xuống xe, nhìn chiếc váy bị dính máu của mình, cau mày lại.
Cô nhìn Cẩn Hi, lo lắng nói: “Cẩn Hi, cậu xem bộ dạng mình như vậy, đi vào sẽ dọa Nhiên Nhiên đấy “.
Lam Hân của bây giờ, so với 7 năm về trước còn xinh đẹp mị hoặc trưởng thành hơn.
Lam Hân của trước kia chỉ là một trái còn xanh non không màng thế sự.
Nhưng Lam Hân cố gắng học tập vài năm, trên phương diện công viện dần dần khởi sắc, lộ ra vẻ phong tình, tao nhã, đặc biệt có cái cái mị lực khiến người ta muốn chinh phục, chiếm giữ.
Thời gian bảy năm, cô như thay đổi xương thịt, chính là cái khí chất cao cao tại thượng.
Cẩn Hi cởi mũ bảo hiểm ra, ánh năng xuyên qua làm toát lên vẻ đẹp trai .
Chỉ đơn giản mà mặc quần bò, mặc một chiếc áo sơ mi bên trên có in chút hoa văn, xuân sắc ngập tràn, gương mặt thời thượng.
Anh nhìn vào cái váy bị dính máu, gương mặt hơi cau lại.
Anh nâng tay lên, nhìn qua một lượt, gọi lớn:” Lam Lam, không kịp rồi, đã sắp bảy giờ rồi, Nhiên Nhiên