]Tung Hoành Thiên Hạ Tác Giả : Tuyết Lý
Chương 164: Tình ý miên man
Dịch: Masta4ever Nguồn: Sưu Tầm
Bình minh.
Tia nắng đầu tiên chiếu rọi vào phòng soi rõ thân thể hùng tráng của Hắc Ngưu đang nằm giữa giường còn Minh Tú như một con chim nhỏ khép vào một bên. Trương Hắc Ngưu khẽ mở mắt, tinh thần và cơ thể đạt đến sự thống nhất hoàn mỹ, những cảnh tượng trong mắt, thanh âm bên tai, tất cả các cảm giác đều vượt qua nhạy cảm bình thường. Nói một cách hình tượng là thường ngày cảm giác như được mặc lên một bộ y phục thật dày che đi thì hiện giờ hoàn toàn khỏa thân, toàn bộ cảm giác đại khai, mỗi một chỗ trên thân thể đều có thể khống chế tùy ý, trong nháy mắt như đạt đến cảnh giới của thần.
Hàng mi rợp của Minh Tú như một cây quạt chớp lên lộ ra đôi mắt sáng ngời, hai tay nhẹ nhàng âu yếm Trương Hắc Ngưu, hình như cảm giác gì đó liền nhảy dựng lên ôm cái chăn mỏng nép vào một góc tường như một con chuột nhỏ. Toàn thân nàng run bắn, run run chỉ vào Trương Hắc Ngưu:
- Ngươi...... Ngươi là ai...... Tại sao ở trên giường của ta!
Trương Hắc Ngưu ngạc nhiên ngồi dậy, nhìn Minh Tú toàn thân để trần đang phủ tấm chăn run rẩy như đã quên mình là người nào:
- Ta là tướng công của ngươi!
Minh Tú phát ra một tiếng kinh dị :
- A! Ngươi nói cái gì...... Ngươi nói cái gì...... Ngươi là tướng công của ta, ý của ngươi nói ngươi là phu quân của ta à nha? Nhưng chúng ta thành hôn lúc nào, làm sao mà ta một chút ấn tượng cũng không có...... Ai nha...... Phía dưới đau quá...... A! Tại sao ta không mặc y phục, ngươi đã làm gì ta?
Trương Hắc Ngưu phát hiện trạng thái tinh thần của Minh Tú đã xảy ra biến hóa, không còn là Minh Tú ở với mình đêm qua mà đã thành một tiểu nữ hài cái gì không biết. Bất quá nói thế nào thì nàng cũng đã là nữ nhân của mình, Trương Hắc Ngưu khẽ sờ cằm, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Chúng ta đã thành thân tối hôm qua!
- Cái gì? Không thể nào!
Minh Tú lắc đầu:
- Quần áo của ta ở đâu, hơn nữa đây đâu phải phòng tân hôn, không có chữ hỷ. Huống chi ta căn bản không nhận ra ngươi!
Trương Hắc Ngưu nói tiếp:
- Nha...... Mới vừa rồi ta nói không đúng, chúng ta đã thành thân rất lâu rồi!
- Không thể nào!
Minh Tú càng lắc đầu:
- Lời của ngươi tiền hậu bất nhất, chẳng lẽ muốn gạt ta, mới vừa nói chúng ta mới vừa thành thân, một hồi lại thành thành thân đã lâu...... Nơi này là chỗ nào? Ngươi đem ta tới đây làm gì!
Minh Tú liếc trộm thân thể hùng tráng của Trương Hắc Ngưu, thấy quyền đầu của hắn còn lớn hơn đầu mình, cánh tay bằng cả eo lưng mình, nhìn làm sao cũng không giống phu quân.
- Ngươi biết bản thân là ai chăng?
Trương Hắc Ngưu nhìn Minh Tú trong lúc vô ý để lộ cặp đùi dài trắng liền nhớ lại diễm tình tối qua khi nàng dùng chân kẹp cứng lấy mình rên rỉ.
- Ngươi nhìn cái gì?
Minh Tú vội vàng khép đùi lại:
- Ta dĩ nhiên biết...... Ta...... A...... Cái này...... Ta là ai ?
Minh Tú nhíu mày.
- Ngươi hiểu rõ chưa?
Trương Hắc Ngưu nói.
- Hiểu cái gì?
Minh Tú tự hỏi rồi chợt giật mình kêu lên:
- Ta nhớ ra rồi. Ta tên là Bàng Minh Tú! Bàng Minh Tú!
- Đầu óc của ngươi có vấn đề!
Trương Hắc Ngưu làm xong công việc giám định, hạ kết luận.
- Đầu óc của ngươi mới có vấn đề!
Minh Tú theo bản năng đáp lễ nhưng sau đó lập tức ý thức được Trương Hắc Ngưu có lẽ là đúng , khiếp sợ nhìn Trương Hắc Ngưu:
- Có lẽ vậy...... Ngươi thật là phu quân của ta!
Ngoại trừ còn nhớ tên mình là Bàng Minh Tú ra thì đầu óc của nàng một mảnh hỗn loạn, những hình ảnh quen thuộc loang loáng chạy qua trong đầu không thể nào dừng lại.
- Ngươi hiểu?
Trương Hắc Ngưu hỏi, nữ nhân này quả nhiên là hết sức kỳ lạ, trong cơ thể của nàng đồng thời tồn tại nhiều nhân cách khác nhau, thỉnh thoảng giao cắt, đặc điểm duy nhất đều là hết sức cực đoan.
- Ngươi thật sự là phu quân của ta! Tướng công!
Minh Tú nhìn thẳng vào Trương Hắc Ngưu, cảm thấy cũng chỉ có vợ chồng mới có bộ dạng như vậy, theo bản năng cũng đã đồng ý, chậm rãi nhích đến gần hắn, cảm thấy hết sức quen thuộc lẫn thoải mái, càng thêm cho đây đúng là phu quân của mình.
- Dĩ nhiên!
Trương Hắc Ngưu gật đầu.
- Cũng là thiếp thân không đúng...... Chàng ngàn vạn lần không nên tức giận nha......
Trong cuộc đời nữ nhân luôn muốn có một nữ nhân để dựa vào, bản thân nàng cũng thế.
- Không tức giận!
Trương Hắc Ngưu làm sao có thể tức giận, nữ nhân này tuyệt đẹp lại biến ảo khôn lường, vượt xa tư vị mà Nguyệt Nương và Bạch Kim Nguyệt mang lại, gợi lên cho nam nhân lòng hiếu kỳ lẫn bản năng che chở, nữ nhân như thế sao có thể tức giận.
truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm
Minh Tú đỏ bừng mặt, dịu dàng tựa vào Trương Hắc Ngưu, cảm giác vui vẻ phát ra từ đáy lòng, xem ra đây mới thật là phu quân của mình, bằng không mình nhất định sẽ không sinh ra cảm giác như thế.
Nghĩ vậy nên Minh Tú vô cùng dịu dàng mơn trớn thân thể của Trương Hắc Ngưu làm hắn