Tung Hoành Thiên Hạ Tác Giả : Tuyết Lý
Chương 170: Lòng sinh sát cơ
Dịch: Masta4ever Nguồn: Sưu Tầm
Nữ hài đứng trên cây đại thụ rất xa nhìn thấy tất cả cảnh tượng Trương Hắc Ngưu như một vị chiến thần vô địch dễ dàng quét ngang thiết kỵ, chỉ riêng về công kích, chỉ e là có thể xưng tụng đệ nhất đương thời. Nữ hài khẩn trương vò chặt hai tay, nhẹ nhàng cắn môi, muốn thu hồi vật kia từ trong tay cường giả này đúng là khó hơn lên trời.
Dưới mệnh lệnh của lão đạo, thiết kỵ nhanh chóng lui về sau để lộ ra Trương Hắc Ngưu sừng sững như một ngọn tháp sắt, lang nha bổng trong tay loang lổ vết máu, khôi giáp trên người biến thành màu hồng kinh khủng. Bên cạnh là vô số tàn thi, từng bước bước tới về nữ nhân kia, ánh mắt mọi người nhìn cả vào hắn. Người của Bàng gia đều cả kinh, nữ nhân kia lại càng không chịu được sát cơ kinh khủng phát tán ra từ trên người Trương Hắc Ngưu, chẳng quan tâm trừng phạt của Bàng gia Đại gia, vội vàng chạy tới đám nhân mã bên cạnh lão.
Vân Quan Nguyệt mở to hai mắt, Trương Hắc Ngưu muốn làm gì! Là muốn giết chủ mẫu của Bàng gia hay là muốn đem người của Bàng gia một lưới bắt hết. Y khẽ do dự rồi bước tới, Chu Bất Đồng cũng theo sát, đại đao trong tay lòe lòe tỏa sáng.
- Tiện nhân, ngươi muốn phá hủy Bàng gia!
Bàng gia Đại gia tức giận trách mắng.
- Là ngươi! Cũng là lỗi của ngươi! Chẳng lẽ Gia Hào cũng không phải là con của ngươi, tại sao không cho đi báo thù!
Nữ tướng không sợ hãi chút nào trả lời.
- Không biết, ngươi hiểu cái gì, thân là người của Bàng gia sẽ luôn phải chuẩn bị tinh thần hy sinh cho Bàng gia! Nếu như Bàng gia chúng ta cần thì một đứa con như vậy đã là cái gì! Nhưng là...... Ngươi, lại cả gan dám điều động thiết kỵ, chẳng lẽ thật muốn đem Bàng gia chúng ta đẩy vào vực sâu hủy diệt !
Bàng gia Đại gia lửa giận bừng bừng, mình tổn bao nhiêu tâm huyết để cho Bàng gia tranh được cục diện bây giờ nhưng e là sẽ tiêu tan trong tay tiện nhân này.
- Ta và ngươi vốn là nhất thể, tại sao không thể điều động thiết kỵ, bọn họ là bộ hạ Bàng gia chúng ta, dĩ nhiên ta có thể điều động!
Nữ tướng ra vẻ đương nhiên.
- Khó trách tiên hiền thánh nhân luôn luôn nghiêm cấm nữ nhân không được tham gia vào chính sự!
Bàng gia Đại gia thở dài thật sâu:
- Vì chính là đề phòng người giống như ngươi vậy, ánh mắt thiển cận, không biết tiến thối. Ngươi thật cho rằng với thực lực của Bàng gia có thể luyện ra thiết kỵ kia!
Nữ tướng khẽ cả kinh, vừa muốn mở miệng, Bàng gia Đại gia chợt vung tay lên:
- Bắt lại!
Hai bên lao ra hơn mười kiếm thủ, đem nữ tướng vây quanh, mấy hộ vệ của nàng nhanh như chớp bị quật xuống đất còn nữ tướng thì cũng bị trói gô sau đó nhét thêm một cục vải vào miệng.
- Mang đi!
Bàng gia Đại gia hạ lệnh. Đang lúc nữ tướng sắp sửa bị áp lúc đi, thì hai hộ vệ áp bên cạnh chợt run lên rồi đầu óc vỡ toang, máu thịt bay ngang, thoáng chốc đã thành hai thi thể không đầu. Trên người nữ tướng cũng bị máu tươi tưới đẫm nóng hổi làm nàng sợ hết hồn, nhìn lại hai kiếm thủ bên cạnh mới biết được chuyện gì, hét thảm một tiếng rồi mềm nhũn lăn ra đất. Mấy kiếm thủ bên cạnh vội vã rút kiếm ra cầm trong tay, có hai kiếm thủ khác lại xốc nàng lên.
Lập tức hai kiếm thủ kia lại run lên rồi trong nháy mắt máu huyết phun tung tóe, trên mặt đất lại có thêm hai thi thể không đầu.
- Chuyện gì xảy ra?
Bàng gia Đại gia cả kinh, chợt nhìn vào Trương Hắc Ngưu vừa đang tiến gần vừa khẽ điểm ngón tay vào không trung.
Trong lòng Bàng gia Nhị gia chợt nảy lên, có một dự cảm bất tường, vội vàng nói với Bàng gia Đại gia:
- Gia chủ, ngươi mau trở về. Nơi này giao cho ta đi!
Trương Hắc Ngưu chậm rãi tiêu sái đến gần, thân thể vô cùng cường tráng mang theo khí thế trùm cả thiên địa, trong tay cầm thanh lang nha bổng vẫn còn dính vào đủ thứ kỳ quái, máu tươi nhỏ xuống ròng ròng.
Sắc mặt Bàng gia Đại gia trắng bệch, lúc này Trương Hắc Ngưu mới chậm rãi mở miệng:
- Trương mỗ còn chưa lên tiếng, các ngươi muốn đi đâu?
Hắn cảm thấy hơi tức giận vì với cảm giác nhạy bén của mình nên biết với thực lực của đoàn thiết kỵ kia đủ để tạo thành uy hiếp với đoàn xe. Những thiết kỵ kia có thực lực cực kỳ mạnh mẽ, với công lực như quỷ thần của Trương Hắc Ngưu cũng tựa như đi ngược dòng nước, công lực tiêu hao cực nhanh, hơn nữa những người này tựa như không có bất kỳ tình cảm, trong lòng chỉ có tuân theo mệnh lệnh mà không hề sợ hãi tử vong tạo thành áp lực cực lớn với hắn khiến hắn nhất thời chỉ có lực phòng ngự. Bất quá mặc dù là chỉ có lực phòng ngự, nhưng Trương Hắc Ngưu đại phát thần uy làm những tên lọt vào vòng phòng ngự của hắn bị chém giết dễ dàng như sơn dương.
Nếu là lúc này có người chỉ huy thiết kỵ mạnh mẽ tấn công đoàn xe thì những người khác không thể tránh khỏi thương tổn. Trương Hắc Ngưu nghĩ tới đây cảm thấy cực kỳ tức giận, những người này tuyệt đối không thể bỏ qua vì thế sau khi thiết kỵ tháo lui thì mục tiêu của Trương Hắc Ngưu chính là nữ tướng dẫn đầu, hắn quyết tâm diết gà dọa khỉ để làm gương cho những kẻ sau này.
- Ngươi muốn làm gì!
Bàng gia Đại gia chột dạ. Uy áp cường đại vô cùng của Trương Hắc Ngưu làm cho hình ảnh của hắn trở nên vặn vẹo, tựa như một loại tồn tại trong một không gian khác, cực kỳ quỷ dị.
Trương Hắc Ngưu không nói một