Tung Hoành Thiên Hạ Tác Giả : Tuyết Lý
Chương 158 : Bàng gia đến đông đủ
Dịch: Masta4ever Nguồn: Sưu Tầm
Vốn đình viện cũng khá rộng rãi, bây giờ vì mấy khách không mời này lại đâm ra chật chội. Tuy nhiên vùng không gian bên cạnh nữ nhân thần bí vẫn không ai dám đến gần, hơn nữa người đến vẫn còn gia tăng, liên tiếp có thêm mấy lão giả nhìn thân phận không tầm thường. Còn có một ít kiếm thủ bộ dạng như hộ vệ mà đám người Trương Hắc Ngưu đã thấy trước trong đình viện.
Lão giả cường tráng tức giận:
- Các ngươi làm sao còn không mau đi, chẳng lẽ thật phải chờ tới lão phu tự mình đuổi đi sao? Tên lớn xác kia, đúng......Đừng có ngó nghiêng đi đâu nữa, ta đang nói ngươi...... Cho là mình vóc dáng cao lớn nên dám không nghe lời lão phu...... Vạn nhất Tiểu Tú Hoa nổi cơn điên, cho dù người lớn xác thì có thể chống đỡ được mấy kiếm của nàng?
Trương Hắc Ngưu ngạc nhiên nhìn lão giả cường tráng, mình đâu ngó nghiêng, vẫn một mực nhìn chằm chằm vào lão vậy mà không biết tại sao lão lại nói vậy. Lão giả cường tráng nhìn thấy bộ dạng Trương Hắc Ngưu, hiển nhiên không đem lời mình lọt vào tai nên chuyển mục tiêu sang Bạch Kim Nguyệt:
- Tiểu cô nương, nhanh lên đi, nơi này cũng không phải là chỗ cho các ngươi đứng!
Bạch Kim Nguyệt nghe vậy liếc sang Trương Hắc Ngưu, không biết nên làm thế nào.
- Các ngươi rốt cuộc là người nào làm chủ?
Lão giả cường tráng giận dữ, lúc này có một kiếm thủ đi tới bên tai lão ghé vào nói hai câu khiến lão chấn động. Ánh mắt của lão nhìn vào Trương Hắc Ngưu hoàn toàn thay đổi, đã không phải là bình tĩnh và khinh thị như mới vừa rồi mà trở nên tràn đầy tức giận, cừu hận và sợ hãi, thân thể chợt lui về phía sau, đụng phải một lão giả khác làm lão này kêu lên một tiếng:
- Ngươi làm gì!
- Là..... Là.....
Lão giả cường tráng khẩn trương chỉ vào Trương Hắc Ngưu, lão giả phía sau không nhịn được:
- Là cái gì?
- Là người kia!
Lão giả cường tráng chỉ vào Trương Hắc Ngưu, lão giả phía sau vẫn chưa hiểu:
- Người nào nha?
- Chính là tên đã giết chết Gia Hào!
Lão giả cường tráng chợt kêu lên, mọi người lập tức nhìn dồn vào Trương Hắc Ngưu với vẻ kinh dị, bàn tay vô thức đặt lên vũ khí tùy thân.
- Không nên gấp gáp động thủ!
Lão giả cường tráng ngăn lại:
- Đối thủ lai lịch thần bí, võ công lại càng chí cường...... Hơn nữa đại cừu nhân giết chết Gia Hào còn chưa lộ diện! Bao vây nơi này, đợi nhân thủ đến đông đủ!
Mọi người hiểu rõ thì nhất tề lui về phía sau, để đám người Trương Hắc Ngưu lưu tại trong đình viện, ở một bên nhìn chằm chằm, không động thủ nhưng cũng không rời đi, tạo thành một trận thế vững vàng vây lại.
- Thật sự là...... Người giết chết Gia Hào đang ở nơi nào?
Có người hỏi, mọi người nhìn chung quanh một vòng rồi nhìn vào Vân Quan Nguyệt. Căn cứ theo bọn thủ hạ miêu tả thì chắc là lão giả trung niên nhìn qua già nua nhưng thân thể lại tràn đầy tinh lực này. Vân Quan Nguyệt khẽ cau mà không muốn giao thủ với nữ nhân thần bí nhưng đối với những người của Bàng gia thì không coi vào mắt.
- Nhị gia đến...... Nhị gia đến......
Phía ngoài vang lên tiếng bước chân một số lớn nhân mã. Có một người chạy đến rất nhanh tới cửa kêu lên, sắc mặt mọi người lộ vẻ vui mừng, tựa hồ đang chờ một nhóm lớn viện binh. Bàng gia Nhị gia cũng chính là lão giả động thủ đêm qua với Trương Hắc Ngưu, sau khi nhận được tình báo mà hộ vệ khẩn cấp chạy tới báo ình nên vội vàng chạy tới. Lão vừa bước vào là nhìn Trương Hắc Ngưu đầu tiên, sau đó nhìn vào thanh Kim ngọc điêu linh kiếm đeo bên hông Bạch Kim Nguyệt, lại nhìn vào Vân Quan Nguyệt đã bước ra khỏi phòng, hai mắt nhất thời đỏ ngầu. Phía sau xuất hiện thêm mấy lão giả mắt lóe tinh quang, công lực cực kỳ cao siêu tạo thành một dãy chặn trước cửa.
- Động thủ sao?
Một lão giả tiến tới bên tai Bàng gia Nhị gia hỏi, phía sau đông đảo cao thủ Bàng gia cũng bắt đầu rục rịch. Bàng gia Nhị gia vừa muốn hét lớn một tiếng để tru diệt đối phương thì chợt giật mình vì bản thân lão cũng không quá đồng ý giao thủ với đoàn thể cao thủ lai lịch thần bí này, nguy hiểm thật sự quá lớn. Mới vừa rồi là bởi vì liếc thấy cừu nhân mà lửa giận hướng đầu, nhưng bản thân là người nhiều năm vẫn lấy lợi ích gia tộc lên trên hết nên bắt đầu tính toán được mất. Nơi này có thể nói là tập trung hơn phân nửa thực lực Bàng gia nhưng sự cường đại của đối thủ thì bản thân cũng đã thử qua, một khi thất thủ thì tổn thất gây ra cho gia tộc đúng là không thể đền bù .
Bàng gia Nhị gia chậm rãi lắc đầu, vươn tay đem người phía sau ngăn lại:
- Chờ một chút!
- Còn chờ!
Lão giả cường tráng hỏi:
- Chẳng lẽ chờ gia chủ tới sao?
- Không...... Chẳng qua là thời cơ chưa tới!
Bàng gia Nhị gia lui về phía sau một bước, những người khác cũng chỉ có thể theo đó mà lui.
Bạch Kim Nguyệt khẩn trương kéo tay áo Trương Hắc Ngưu:
- Làm sao bây giờ?
Trương Hắc Ngưu nhìn lướt qua mọi người của Bàng gia, đại khái không có cao thủ nào đáng chú ý, không khỏi có chút thất vọng, nhìn lại trong đó có mấy kiếm thủ tư chất còn được thì nghĩ thầm có nên bắt hay không, nghe thấy Bạch Kim Nguyệt hỏi thì trả lời:
- Lát nữa nàng vào trong phòng
Chuyện gì xảy ra đều có ta ở đây!
- A!
Bạch Kim Nguyệt nhẹ nhàng đáp một tiếng, yên tâm dựa vào người Trương Hắc Ngưu.
Nữ nhân thần bí nhẹ nhàng quay đầu, cặp mắt như lưu quang quét hết một vòng, phàm là những ai nàng nhìn vào