Một Thái Giám Xông Thiên Hạ Tác Giả : Tuyết Lý
Chương 68: Võ Thần Tam Bảo
Dịch: Masta4ever Nguồn: Sưu Tầm
- Vạn Lý Sơn Hà Đồ chính là một quyển sơn thủy rất dài, nghe nói bên trong dùng thủ pháp kỳ dị để đánh dấu địa phương võ thần luận đạo. Mà Ngọc Hoàng Thiên Tử Kiếm chính là chìa khóa mở địa phương Võ Thần luận đạo, còn tác dụng của Cửu Linh Quang Ngọc, người đưa ra các vật phẩm cũng không cũng không nhiều lời về tác dụng của Cửu Linh Quang Ngọc, chỉ nói là tác dụng của nó sau này sẽ sáng tỏ, sẽ có nhiều hiệu quả kỳ diệu.
Bạch Bồ Tát nói.
- Ngọc Hoàng Thiên Tử Kiếm.
Đám Nguyệt Hổ rất quen thuộc với cái tên này.
- Không phải là thần khí hộ quốc của Đại Thu quốc chúng ta đấy chứ?
Vẻ mặt Lộ Dao có chút biểu cảm kỳ quái, đường đường là hộ quốc thần khí mà lại trộn lẫn với thần thoại của giang hồ.
Bạch Bồ Tát nghiêm mặt nói:
- Thiên tử chủ thần khí, đúng là Ngọc Hoàng Thiên Tử Kiếm.
Nếu nói về lai lịch của Ngọc Hoàng Thiên Tử Kiếm thì nơi đây chỉ có duy nhất Bạch Bồ Tát nói được rõ ràng, nhưng danh tiến của Ngọc Hoàng Thiên Tử Kiếm lại được tất cả mọi người biết đến, đây là thanh kiếm đại biểu cho hoàng quyền cao nhất của Đại Thu quốc, thậm chí còn cao hơn một bậc so với ngọc tỷ, có thể chém hôn quân, trảm tham thần, quyền lực của thanh kiếm này ở Đại Thu quốc là khó thể sánh được. Hơn nữa thanh kiếm cũng được bao phủ rất nhiều vầng sáng thần bí, con dân của Đại Thu quốc đều có thể nói ra một hai truyền thuyết tương quan đến Ngọc Hoàng Thiên Tử Kiếm. Đặc điểm thần kỳ khác chính là cây kiếm có thể phân biệt kẻ thiện ác, người khác biệt cầm kiếm sẽ phát ra những luồng hào quang khác biệt cho thấy rõ bản tính của người này, thậm chí còn thần kỳ hơn một hai phần so với thanh Tàng Long họa kích của Trương Hắc Ngưu.
Hoàng đế khai quốc từng vì thanh kiếm này mà chặt đứt nhân tâm, tránh được nhiều kiếp nạn, nhưng cũng vì vậy mà thanh kiếm có uy danh lớn, kẻ tầm thường không dám động vào.
Trương Hắc Ngưu không biết những điều này, hắn nghe những lời giảng giải của Bạch Bồ Tát mà không khỏi hiếu kỳ:
- Ngọc Hoàng Thiên Tử Kiếm này bây giờ đang ở đâu?
Ánh mắt Bạch Bồ Tát chợt sáng ngời, thầm nghĩ không hổ danh là Ma Tôn, không những muốn nghe những truyền kỳ liên quan đến Ngọc Hoàng Thiên Tử Kiếm, thậm chí còn muốn được nhìn thấy. Ý nghĩ của Ma Tôn quả nhiên không giống người thường, nhưng hắn lại quên vì sao mà Ma Tôn lại giống như chưa nghe thấy tên kiếm, hắn nói:
- Thanh kiếm này đang được giữ trong hoàng cung đại nội, sẽ không đơn giản được bày ra, vãn bối tuy tìm kiếm vài lần nhưng không có được bất kỳ dấu vết gì.
Trương Hắc Ngưu gật đầu, thầm nghĩ mình ở hoàng cung đại nội lâu năm như vậy, sao chưa từng nghe nói đến một vật thần kỳ như thế?
- Vạn Lý Sơn Hà Đồ thì càng thần kỳ, tuy theo lời nhân vật thần bí kia thì bên trong chỉ địa điểm Võ Thần luận đạo, nhưng sau nhiều năm như vậy mà chưa một ai có thể phá giải ra ý nghĩa sâu xa bên trong, ngược lại vì muốn phá bí mật của Vạn Lý Sơn Hà Đồ mà ra đời không ít cao thủ võ học tuyệt thế. Tuy đám cao thủ này học được võ công từ trong Vạn Lý Sơn Hà Đồ nhưng công pháp lại không ai giống nhau, vì thế mà không khỏi tạo nên sự thần kỳ của Vạn Lý Sơn Hà Đồ. Sau này thời gian dần trôi qua, địa điểm bên trong Vạn Lý Sơn Hà Đồ chưa được khám phá nhưng cao thủ lại cang nhiều, vì thế mà Vạn Lý Sơn Hà Đồ chợt trở thành một điển tịch võ học trên đại lục.
Bạch Bồ Tát nói.
- Bạch huynh nói đến Vạn Lý Sơn Hà Đồ, đây có phải là Thiên Ý Đồ Lục của một trong mười đại phái trên giang hồ là Thiên Ý môn?
Nguyệt Hổ có chút suy tư rồi hỏi.
Ánh mắt của Bạch Bồ Tát nhìn về phía Nguyệt Hổ cực kỳ kỳ quái, giống như hắn thấy một con khỉ nói tiếng người, hắn nói:
- Đúng vậy.
Nguyệt Hổ cảm thấy khó chịu, thầm nghĩ nhân vật hắc đạo thật sự không dễ tiếp xúc.
- Nói không sai, người muốn phá bí mật trong Vạn Lý Sơn Hà Đồ ngày càng nhiều, cao thủ sinh ra ngày càng nhiều, sau này bọn họ đơn giản hợp thành một môn phái, khốn nổi võ học của mọi người đến từ Vạn Lý Sơn Hà Đồ nhưng cực kỳ khác biệt, ai cũng cho răng đó là ý trời, vì vậy mới tự xưng là Thiên Ý môn, Vạn Lý Sơn Hà Đồ cũng trở thành Thiên Ý Đồ Lục. Không ngờ đến ngày hôm nay Thiên Ý môn lại là một đại phái tiếng tăm lừng lẫy giang hồ, nhưng một Vạn Lý Sơn Hà Đồ chỉ dùng để tìm ra bảo tàng của Võ Thần lại có thể tạo ra một trong mười đại môn phái, như vậy trình độ của Võ Thần đã đến mức nào rồi? Không thể không nói người nào trong giang hồ nghĩ đến vấn đề này cũng đỏ mắt.
- Nhưng người của Thiên Ý môn lại rất hào phóng, chỉ cần công phu một cá nhân nào đó đạt đến yêu cầu của Thiên Ý môn, thì dù là kẻ nào cũng được phép nghiên cứu Vạn Lý Sơn Hà Đồ, chẳng qua không được lấy đi mà thôi. Nhưng cũng vì truyền thống này mà tạo nên một đại môn phái Thiên Ý môn võ học hưng thịnh trong mười đại phái trên giang hồ.
Khi nghe nói đến bí sử giang hồ thì ánh mắt kẻ nào cũng tỏa sáng, thầm nghĩ Bạch Bồ Tát kiến thức rộng, quả nhiên không phải là kẻ bình thường. Lúc này Nguyệt Như được Phong Linh Vũ thúc đẩy chân khí mà tỉnh lại cũng đã nghe được tất cả, nàng càng chìm đắm vào trong những truyền thuyết giang hồ.
Bạch Bồ Tát nhìn ánh mắt mọi người mà không có bất kỳ cảm nhận gì khác biệt, thật ra những năm qua hắn luôn nghiên cứu những thứ này, nếu không sẽ chẳng cướp Cửu Linh Quang Ngọc một trong tam bảo vào trong tay.
- Còn Cửu Linh Quang Ngọc lại chính là tín vật của thái tử được truyền lưu mỗi đời trong hoàng triều Đại Thu quốc.
Bạch Bồ Tát cảm thấy rất tức giận, Võ Thần tam bảo bị Đại Thu quốc chiếm lấy hai món, đúng là quá bá đạo. Nhưng khốn nổi chiếm hầm cầu mà không sót ***, hai tín vật đều chỉ được truyền trong hoàng thất, đám người này cũng không dùng nó để đi tìm truyền thuyết Võ Thần nhiều năm qua, vì thế mà tất cả mới chỉ là thần thoại.
Thật ra ý nghĩ của Bạch Bồ Tát không giống như của hoàng thất, loại tồn tại như Võ Thần sẽ đại biểu cho cả đại lục và thậm chí còn đứng trên hoàng quyền, đám hoàng thất vì vấn đề ổn định sao có thê đưa vật đáng sợ như