Một Thái Giám Xông Thiên Hạ Tác Giả : Tuyết Lý
Chương 107 : Kiều Kiều chuộc thân.
Dịch: Masta4ever Nguồn: Sưu Tầm
- Bổn phu nhân sẽ chuộc thân cho Ngọc Kiều Kiều.
Tú Nương đối mặt với tú bà và nói thẳng, nàng tự mình đưa thân binh đến Hồng Phấn Lâu, nói rõ ý nghĩ của mình. Tú bà nghe vậy thì chợt kinh hoàng, giống như không biết Tú Nương đang nói gì.
- Trương phu nhân nói gì?
Tú bà nhìn Tú Nương, lại nhìn sắc trời, thái dương đang treo trên đỉnh đầu, rõ ràng mình không nằm mơ.
- Bổn phu nhân sẽ chuộc thân cho Ngọc Kiều Kiều.
Tú Nương lặp lại một lần nữa.
- Điều này... ....
Tú bà kỳ quái nói, bình thường đều là nam nhân đến nói như vậy, vì sao hôm nay một nữ nhân đến chuộc thân ột nữ nhân, thế giới này điên đảo rồi sao?
- Nghe rõ chưa?
Tú Nương không khách khí gì với đám người này.
- Nghe rõ, nhưng Ngọc Kiều Kiều dù sao cũng là hoa khôi của Ngọc Kiều Kiều, đồng thời còn là khuê nữ, như vậy sẽ rất đắt đỏ.
Tú bà nói.
- Thật sự là thiếu nữ thì ngươi có thể đo đếm được sao?
Tú Nương nói, nàng có chút không thấy phiền toái, nơi này dù không phải chỗ dễ đi nhưng cũng không nên để người khác đến làm việc dùm, vì vậy nàng tự mình đến.
Tú bà chấn động, nàng thấy Tú Nương có vẻ rất quyết tâm, vì vậy nói:
- Điều này còn phải hỏi Ngọc Kiều Kiều có đồng ý hay không?
- Đi, ngươi đi hỏi, hay là để bổn phu nhân đi hỏi?
Tú Nương nói.
- Thôi để ta đi.
Tú bà nói, sau đó nàng vội vàng chạy đi. Ngọc Kiều Kiều ở trên lầu cảm thấy rất kỳ quái, tú bà vừa chạy vừa kêu lên:
- Nữ nhân của ta, ngươi có quan hệ với Trương gia từ khi nào, vì sao Trương phu nhân lại chạy đến chuộc thân cho ngươi?
Ngọc Kiều Kiều chợt kinh hoàng, nha đầu ở bên cạnh cũng trợn mắt nhìn, Ngọc Kiều Kiều lên tiếng:
- Mụ mụ, mụ nói gì?
- Trương phu nhân ở đó nói rằng muốn chuộc thân cho ngươi, thái độ rất kiên quyết, con xem nên làm thế nào cho phải đây?
Tú bà kêu lên.
- Người nào của Trương gia?
Ngọc Kiều Kiều kỳ quái hỏi.
- Còn là người nào nữa, chính là ông chủ Trương của Trương gia lão điếm.
Tú bà tức giận nói.
- Sao lại đến đây?
Ngọc Kiều Kiều thầm nghĩ mình và bọn họ nào có liên quan gì?
- Ta làm sao biết được.
Tú bà nói.
- Mụ mụ nói với nàng ta thế nào?
Ngọc Kiều Kiều hỏi.
- Ta chỉ có thể nói sẽ vào hỏi ý nữ nhân ngươi xem thế nào, bây giờ Trương gia không phải dễ đắc tội, lúc này không giống như xưa, bọn họ chính là người cai quản Hán Cô thành.
Tú bà rất sợ hãi.
- Con muốn ra gặp nàng ta.
- Cũng chỉ còn cách như vậy.
Tú bà vội vàng thu xếp nói.
Tú Nương đi tới, nàng nhìn Ngọc Kiều Kiều mà trong mắt chỉ có tán thưởng. Nữ nhân này rõ ràng rất kiều diễm mê người, dáng người thon dài, tư thái lồi lõm, cuống họng nhơn nhớt, cặp mắt ngập nước, trên người bùng ra một luồng khí tức dụ dỗ trời sinh, quả nhiên đúng là người nàng cần tìm. Đây rõ ràng là một vưu vật trên giường, hơn nữa với nhãn lực của Tú Nương thì mỹ nữ kia thật sự còn là khuê nữ.
- Xin ra mắt phu nhân.
Ngọc Kiều Kiều dịu dàng nói, giọng nói ngọt ngào đến mức ngay cả Tú Nương nghe thấy cũng rất thoải mái.
- Khách khí, gọi thiếp thân một tiếng Tú Nương là được, không cần khách sáo phu nhân này nọ, tỷ muội chúng ta sau này là người một nhà.
Tú Nương càng nhìn Ngọc Kiều Kiều thì càng thỏa mãn.
- Phu nhân chê cười, Ngọc Kiều Kiều xuất thân hèn mọn sao có thể là tỷ muội với phu nhân?
Ngọc Kiều Kiều khom người, tỏ vẻ không dám tranh phong.
- Ta và muội trước đó coi như cũng gặp mặt một lần, ấn tượng của tỷ tỷ với ngươi là tương đối tốt.
- Không dám nhận, chỉ là phu nhân đột nhiên đến Hồng Phấn Lâu nói sẽ chuộc thân cho Kiều Kiều, điều này không khỏi làm cho Kiều Kiều có chút sợ hãi, chỉ là không biết vì sao?
Ngọc Kiều Kiều tò mò hỏi.
Tú Nương nở nụ cười thần bí nói:
- Là vì vấn đề nạp thiếp cho tướng công của thiếp thân, trước đó thiếp thân đã lo trái nghĩ phải, Kiều Kiều là lựa chọn thích hợp nhất.
Ngọc Kiều Kiều chấn động toàn thân, chỉ cảm thấy cực kỳ hoang đường, khoảnh khắc này cũng không biết nói sao cho tốt.
- Xem ra Kiều Kiều muội tử cũng đã đồng ý, coi như cứ quyết định như vậy.
Tú Nương coi vẻ mặt khiếp sợ của Kiều Kiều là cam chịu, vì vậy nàng đứng lên khỏi ghế nói.
- Cái gì?
Ngọc Kiều Kiều chợt giật mình, Tú Nương lại không quan tâm đến phản ứng của Ngọc Kiều Kiều, nàng nói:
- Kiều Kiều đã đồng ý, chuyện chuộc thân cứ giao cho tỷ tỷ, bây giờ muội theo tỷ thôi.
- Không nhưng nhị gì cả, mau thu dọn đồ đạc cho Kiều Kiều, sau đó đưa về Trương phủ, chỗ này không thể ở lại.
Tú Nương ra lệnh, vài tên thân vệ lập tức tiến lên phòng Ngọc Kiều Kiều, tiểu nha đầu của Ngọc Kiều Kiều chợt la lên, Tú Nương nhìn nhìn nói:
- Cũng chuộc luôn tiểu nha đầu kia.
Tình cảnh đến nhanh đi nhanh, lúc này hoa khôi đứng đầu Hồng Phấn Lâu và tiểu nha đầu đã bị Tú Nương đưa đi.
Tú Nương làm việc rất bí ẩn và may lệ, ngoài vài người luôn đi theo bên cạnh thì Trương phủ không có mấy ai được biết, ngay cả Tần Thường cũng không biết gì, vì thế nàng không ngờ người tặng ình Hồng Phấn tam bảo đã vào Trương phủ.
- Tiểu thư thật sự sẽ làm tiểu thiếp cho ông chủ Trương sao?
Tiểu nha đầu và Ngọc Kiều Kiều vào Trương phủ cũng được Tú Nương chuẩn bị ột khu nhà nhỏ, tiểu nha đầu dùng giọng sốt ruột hỏi Ngọc Kiều Kiều, vốn cuộc sống của cả hai rất vững vàng ở Hồng Phấn Lâu, không ngờ hôm nay lại thay đổi quá đột ngột.
Ngọc Kiều Kiều không có phản ứng, nàng chỉ lẳng lặng chải tóc nói:
- Đã tới thì nên an tâm ở lại, với thế lực to lớn của Trương gia vào lúc này, hai người nữ tử chúng ta không thể chống lại.
Tiểu nha đầu thở dài một hơi, Ngọc Kiều Kiều đã coi như rời khỏi Hồng Phấn Lâu.
đọc truyện mới nhất tại .
Tú Nương đã hoàn thành bước đầu tiên trong kế hoạch của mình, tuy nàng đưa người đến chia xẻ tướng công, nhưng nàng lại sinh ra cảm giác thỏa mãn vì hoàn thành mục đích, chẳng qua người đã tìm nhưng muốn đưa vào cửa phải chuẩn bị một chút. Nàng và Trương Hắc Ngưu chỉ là phu thê trên danh nghĩa, cả hai chưa từng cử hành hôn lễ, vì vậy có chút thất vọng. Nàng không có cơ hội như vậy, lúc này nghi thức nạp thiếp cũng chỉ cần đơn giản mà thôi, chỉ cần làm ra một nghi thức gia đình, bình thường đều đưa đến từ cửa sau, như vậy cũng coi như tiện nghi cho Ngọc Kiều Kiều.
Những ngày nay Hắc Bức Tạ Trường Sinh đưa