Vân Na vừa xấu hổ vừa oán hận, cầu xin hồi lâu nhưng Vân Nghiệp Trình vẫn không bớt giận, tuyên bố muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con cùng cô ta.
Đêm ấy, Vân Na liên tục cọ rửa thân thể dơ bẩn, cô ta độc ác nguyền rủa Vân Thi Thi trăm ngàn lần.
Mặt cô ta bị Lý Đông Cường đánh, sưng lên chừng mấy ngày. Hôm nay diễn thử, mặc dù trước khi ra ngoài đã phủ lên một tầng phấn dày nhưng cũng không thể che đậy gương mặt sưng phù.
Gương mặt vốn xinh đẹp lại có vẻ rất mập mạp, sắc mặt nhợt nhạt càng thêm phù phiếm xấu xí.
Không thể nghi ngờ, tình trạng cô ta như vậy sao có thể thông qua phỏng vấn? Còn chưa bắt đầu diễn, đạo diễn đã đuổi cô ta xuống.
Với tình trạng của Lấy Vân Na, sẽ chỉ là lãng phí tiêu chuẩn mà thôi.
Vân Na cũng nhìn thấy Vân Thi Thi, trong lòng cô ta hốt hoảng, vừa nghĩ tới ngày hôm đó Lý Đông Cường nói sau lưng cô có một vị kim chủ không thể đắc tội, sắc mặt liền trắng bệch.
Người phụ nữ này, lại bấu víu vào kim chủ?
Không thể nào? Cô chỉ là một người bình thường tinh thần sa sút, còn dắt theo đứa con ghẻ là Vân Thiên Hữu, tại sao có thể được kim chủ nhìn trúng?
Tại sao cô lại tới đây?
Chẳng lẽ là, Vân Thi Thi đã biết chuyện bị cô ta hãm hại ngày hôm đó?
Trong lòng Vân Na vô cùng hoang mang, song khi phát hiện Vân Thi Thi không nhìn về phía mình thì trong lòng lại bắt đầu bình tĩnh lại, nhìn xung quanh, không lên tiếng.
"Két".
Có tiếng cửa mở, cửa phòng phỏng vấn được mở rộng, nhóm thứ hai phỏng vấn đã kết thúc. Bước ra một đoàn con gái, có người trên mặt là nụ cười vui vẻ cũng có người với vẻ mặt buồn bã. Xem ra, có người vui mừng có người buồn bực, tuyển tú là một cuộc canh tranh rất tàn khốc.
Người phụ trách phỏng vấn đi tới cạnh cửa, lớn tiếng vỗ tay, cầm loa phóng thanh chỉ huy.
"Tổ thứ ba chuẩn bị tiến vào!"
Cố Tinh Trạch dịu dàng vỗ vai Vân Thi Thi: "Vào thôi, Thi Thi, cô làm được mà. Cô chính là "Duẫn Hạ Thuần" trong lòng tôi!"
Vân Thi Thi nghe vậy, nhẹ nhàng gật đầu.
Đoàn người dần dần tản đi. Vân Na nhìn Vân Thi Thi từ cửa lớn bước vào phòng phỏng vấn, hóa ra cô cũng tới tham gia diễn thử?
Là ai cho cô cơ hội
này?
Cô ta chuyển tầm mắt thì nhìn thấy Cố Tinh Trạch đang dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Vân Thi Thi, chẳng lẽ là anh?
Trời ạ, Cố Tinh Trạch, xuất đạo mười năm, là thần tượng Thiên Vương hoàn mỹ trong lòng Vân Na!
Anh lại dùng ánh mắt ấm áp như vậy nhìn Vân Thi Thi — -- -- người phụ nữ hư hỏng? Quá bất công!
Vân Na trơ mắt nhìn Cố Tinh Trạch cùng Vân Thi Thi sóng vai tiến vào hội trường thẩm định, trong lòng vừa căm ghét vừa uất ức, đôi mắt cũng đỏ lên.
Phòng phỏng vấn là ở phòng học vũ đạo, bốn phía đều là mặt kính, một cây đàn dương cầm lẳng lặng đặt ở một bên, trên đài chủ tịch có tám vị giám khảo đang ngồi. Trong đó, các vị giám khảo gồm: Cố Tinh Trạch vào vai nam chính bộ phim
cùng với bốn nhà sản xuất vàng của giới giải trí, còn có đạo diễn phim Lâm Phượng Thiên ngồi ở hiện trường.
Chỉ có điều, sau hai lần diễn thử, Lâm Phượng Thiên đã có chút uể oải.
Đừng nói là uể oải, không bằng nói là mệt mỏi về thị giác.
Sức ảnh hưởng của Cố Tinh Trạch cực kỳ kinh người, từ lúc bắt đầu tuyển chọn báo danh, đã đạt được hơn ngàn lượt người đến đăng ký tham gia diễn thử. Trải qua sàng lọc, tướng mạo quyến rũ cũng có mấy trăm, nhưng mà mấy lần thí sinh tham gia diễn thử đều không có ai hợp tâm ý của anh.
Nguyên nhân trọng tâm là, nữ chính Duẫn Hạ Thuần có một hàng mi đen dày, tóc dài tới eo, gương mặt nhỏ nhắn mộc mạc sạch sẽ, một đôi mắt “Ngây thơ như bầu trời sao lãng mạn, ẩn giấu rất nhiều ngôi sao nhỏ”, làn da trắng nõn, không nhiễm bụi trần, vô cùng mịn màng. Mắt đẹp dịu dàng, như là tinh linh rơi xuống phàm trần, tươi mát, đáng yêu.
Nhưng mà đã qua mấy pha diễn thử, đều không có người nào?