Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Nhân Vật Quan Trọng Của Cự Phong


trước sau

Tập đoàn vũ khí Cự Phong, có ba nhân vật truyền kỳ Cung Kiệt, Nhất Lam, Quý Ngôn Hi.

Nhất là cái người tên Cung Kiệt này.

Là lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Cự Phong, quản lý khu vực Bắc Mĩ và Châu Âu, phụ trách thị trường Châu Âu của Tập đoàn, đây là một nhân vật có thể hô mưa gọi gió.

Có người nói, Cung Kiệt tương đương với "hoàng thái tử" của Tập đoàn, cha của anh ta là Cung Thiếu Ảnh người sáng lập ra Cự Phong, là một "vị vua" tối cao của Tập đoàn vũ khí này.

Mới mười hai tuổi anh ta đã bắt đầu hoạt động, Cung Thiếu Ảnh vì muốn rèn đúc anh ta mà đem khu vực Bắc Mỹ giao vào tay người này, đồng thời anh ta cũng chỉ dùng thời gian ba năm đã có thể trở thành một nhân vật cực kỳ lợi hại.

Bây giờ mới chỉ hơn hai mươi tuổi, bằng chính thực lực của bản thân trở thành một trong những nhân vật chủ chốt của Tập đoàn.

Là nhân vật quan trọng trong kế hoạch "Thiên Nhãn".

Thủ hạ dưới tay anh ta cũng là một tổ chức lính đánh thuê vô cùng lợi hại, mà đội lính đánh thuê Thiên Thai, cũng do anh ta sáng lập.

Quả là một nhân vật truyền kỳ.

Vân Thiên Hữu nhíu mày.

Anh ta không phải đang phụ trách khu vực thị trường ở Châu Âu sao?

Sao lại chạy tới nơi này?

Đáy lòng dâng lên nghi hoặc.

Lý Hàn Lâm nhìn thấy thần sắc hoang mang của cậu, cười nói: "Tập đoàn Cự Phong muốn thử thực lực của cậu, cho nên mới đưa người này tới đây."

"Bây giờ bọn họ đang ở đâu?"

Lý Hàn Lâm trầm giọng: "Mai Tắc sắp xếp ở sân bay tư nhân của cậu."

"Tới đó." Vân Thiên Hữu liếm môi: "Tôi sẽ đi gặp cái người "ở trong truyền thuyết" này."

Lúc Vân Thiên Hữu tới, vừa lúc có một chiếc trực thăng quân dụng đáp xuống.

Hơn mười người lính đánh thuê đi xuống, vóc người cao ngất, trang bị đầy đủ.

Vân Thiên Hữu bước xuống xe, liền nghe được
thanh âm vù vù của cánh quạt máy bay.

Cậu ngẩng đầu, nhìn chiếc trực thăng ở trên trời quay vài vòng rồi đáp xuống.

Cửa buồng mở ra, lần này đi xuống thêm năm người, cuối cùng bước xuống là một người đàn ông khoác áo gió của quân đội.

Vân Thiên Hữu nhìn anh ta.

Gió lạnh thổi tung bay áo khoác quân đội màu trắng trên người anh ta làm nổi bật thân hình cao ngất của người này.

Người này giống như rất hợp với màu trắng, từ mũ lính màu trắng, áo khoác trắng, giày sĩ quan tất cả đều đồng một màu trắng như tuyết, tư thế trông oai hùng vô cùng.

Anh ta từ từ ngẩng mặt lên, đường nét gương mặt góc cạnh vô cùng tuấn mỹ.

Lúc đầu Vân Thiên Hữu còn tưởng anh ta là người Châu Âu.

Thật không nghĩ tới anh ta cũng là người phương đông.

Mái tóc bạch kim cắt gọn gàng, làm nổi bật lên gương mặt, nhất là chiếc cằm trông như được điêu khắc rất tỉ mỉ.

Người đàn ông này có gương mặt rất tinh tế, ngũ quan sắc sảo, đường nét rõ ràng như tạc.

Vầng tráng cao, ánh mắt lạnh như sao băng, mày kiếm mắt sáng, đôi mắt phượng hẹp dài có vài phần tà mị vài phần đường hoàng, con ngươi đen trắng rõ ràng không dính chút tạp chất, tựa như tranh thủy mặc, lại có chút phong lưu phóng khoáng.

Đường viền môi rõ ràng, ý cười ở khóe môi có một độ cong rất hoàn hảo, ẩn ẩn sự kiêu ngạo.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện